Trong tình yêu, tới một thời điểm nào đó, cả bạn và đối phương đều chẳng còn muốn để tâm tới người còn lại nữa. Ngày trước, cả hai bạn từng ríu rít hàng giờ với nhau, kể cho nhau nghe đủ thứ trên trời dưới đất. Dù những câu chuyện ấy không có bắt đầu cũng như kết thúc, nghe có vẻ rất tào lao. Nhưng cả hai vẫn thích thú và tập trung lắng nghe đối phương nói, đôi lúc lại hí hửng hỏi đáp qua lại.
Còn bây giờ, chỉ những lúc thật sự cần thiết, thì cả hai mới mở miệng nói chuyện với nhau. Điều tệ hơn nữa là cả tuần lễ cả hai không thèm nói chuyện luôn. Khi mối quan hệ bỗng nhiên rơi vào trạng thái im lặng vô thời hạn. Lúc đó bạn nhận ra rằng, mình phải dừng lại ở đây thôi, khoảng cách giữa hai người ngày một xa cách, và bạn không thể tiếp tục được nữa. Nếu bạn đang rơi vào tình trạng như thế, thì hãy cùng mình đọc bài review sách Đủ xa sẽ cũ đủ lạ sẽ quên ngay tại đây nhé.
Đặt mua sách “Đủ xa sẽ cũ đủ lạ sẽ quên” tại:
1. Sách này dành cho những ai?
Đây là cuốn sách dành cho những ai buông tay nhưng không đành lòng, vẫn còn vấn vương muốn níu kéo lại chút gì đó. Nhưng rồi theo thời gian, những cảm xúc đau đớn và sự tuyệt vọng ấy cũng sẽ biến mất. Vì tình yêu là thứ cần đến khoảng cách của hai trái tim nóng bỏng. Cho nên, chỉ cần khoảng cách đủ xa, thì tình yêu còn sót lại chút ít cũng chẳng còn nghĩa lý gì nữa. Và đối phương – người mà ta từng yêu, bỗng nhiên trở thành một người xa lạ đã từng quen.
2. Tóm tắt sách Đủ xa sẽ cũ đủ lạ sẽ quên
Sau khi chia tay, bạn lại phải dấn thân vào một cuộc hành trình mới. Đó là hành trình buông bỏ những gì đã qua và học cách yêu bản thân mình hơn. Cuộc hành trình này chưa bao giờ là dễ dàng, bởi phải cố quên đi người mà mình đã từng yêu nhất, trân trọng nhất thật sự rất đau đớn. Khuôn mặt người ấy, những khoảnh khắc tươi đẹp ấy đã trở thành thói quen của bạn, trở thành một phần quan trọng trong cuộc đời bạn.
Thế nhưng, cuốn sách Đủ xa sẽ cũ đủ lạ sẽ quên cho ta thấy, để quên đi một ai đó là việc không hoàn toàn khó như ta nghĩ. Tất cả đều do bản thân của bạn thôi. Đừng tự mình làm cho nỗi nhớ ngày càng lớn dần lên khi mới chỉ buồn 1 chút liền lục lại tin nhắn cũ để đọc, mò những bức hình cũ để xem. Để rồi lơ ngơ mà nhớ đến người ta. Ban đầu, việc rời xa người lạ từng quen thật khó khăn. Nhưng rồi bạn cũng sẽ làm được thôi, bởi chẳng có nỗi nhớ nào là mãi mãi. Vì khoảng cách quá xa xôi, đó không chỉ là khoảng cách về thể xác mà còn là khoảng cách về tâm hồn.
Để vượt qua hành trình mang tên quên đi, bạn nên rèn luyện bản thân chai lỳ với những thứ sau: cô đơn, yếu đuối và nhớ nhung. Mà thường những thứ này lại phụ thuộc vào nhau. Nếu cô đơn đã ngự trị được bạn, thì yếu đuối cũng sẽ nhanh chóng gõ cửa. Để rồi khi chấp nhận gục ngã, cảm giác nhớ nhung sẽ lan tràn trong cơ thể bạn một cách không kiểm soát được.
Xem thêm: Review sách “Giết con chim nhại”
Chia tay đồng nghĩa với việc bạn phải làm quen với những điều đó. Trước khi bạn yêu đương một ai đó, bạn cũng đã từng cô đơn mà đúng không? Cho nên, ta chỉ cần nghĩ chia tay là để ta quay trở lại với cuộc sống vốn có ban đầu mà thôi. Ta lại chờ đợi tình yêu thêm một lần nữa, vậy nên đừng bi quan, đừng tuyệt vọng các bạn nhé.
Bạn phải sớm nhận ra rằng, sự chia ly ngày hôm nay là để giải thoát cho cả hai. Bởi nếu còn yêu, người ta sẽ tìm mọi cách để giữ nhau lại. Còn khi hết yêu, người ta chỉ tìm lý do. Chia tay trong yên bình là điều cuối cùng ta có thể làm cho mối quan hệ này. Cố chấp níu kéo những gì không thuộc về mình thật sự rất ấu trĩ. Bạn nghĩ bạn có thể dùng bao nhiêu tình yêu để đổi lấy một trái tim đã nguội lạnh từ lâu? Không nên, bạn hãy dùng tình yêu ấy để vỗ về cơn đau quằn quại đang phát ra từ lồng ngực của bạn thì hơn.
Với giọng văn nhẹ nhàng và sâu sắc, tác giả lôi kéo những bạn vẫn còn đang cố chấp sống trong một mối quan hệ rạn nứt kết thúc nó. Chia tay không phải là xấu, chia tay đôi khi là một hành động cao thượng. Cảm ơn người vì thời gian qua đã yêu thương, che chở và chăm sóc ta. Giờ đây duyên đã hết, thì cũng đừng níu giữ mà hãy buông tay và cố quên đi.
“Nếu trong một mối quan hệ mà bạn cảm thấy đối phương còn che giấu mình nhiều điều thì hãy lặng lẽ mà rút lui.
Nếu trong một mối quan hệ mà cả hai cứ đáp trả nhau bằng những cái im lặng phát ngột ngạt thì hãy chấp nhận mà rời xa.
Nếu đã không còn muốn ở bên nhau nữa, thì thôi, đừng cố chấp vùng vằng làm gì, chỉ khiến cả hai người đều thêm đau lòng thôi.” – trích Đủ xa sẽ cũ đủ lạ sẽ quên.
3. Thông điệp mà sách truyền tải
Cố chấp sẽ khiến bản thân bạn tổn thương nặng nề hơn. Nên qua tác phẩm này, tác giả muốn bạn hiểu được rằng. Nếu đã chấp nhận buông tay thì hãy dũng cảm mà vượt qua nỗi đau để giải thoát cho chính mình. Bạn đã đủ mệt mỏi rồi, buông đi cho lòng nhẹ nhõm hơn. Đừng cứ mãi mang tảng đá lớn trong lòng để đè bẹp các cảm xúc tích cực. Sẽ có nhiều người đến và đi trong cuộc đời bạn. Việc của bạn là chấp nhận mở lòng với họ, và cũng hãy sẵn sàng chuẩn bị tâm lý. Đến một ngày nào đó, họ sẽ rời xa bạn.
Chỉ có bản thân bạn mới mãi mãi đồng hành cùng bạn mà thôi. Vậy nên, bạn hãy yêu thương bản thân một chút. Hãy để những niềm đau trong tình yêu trôi vào thinh lặng. Đến một lúc nào đó, khi bạn đã bình tĩnh lại rồi, bạn vô tình gặp lại người cũ trên một con phố nhỏ, lòng bạn cũng chẳng còn đau đớn như lúc bấy giờ nữa. Khi mặt đối mặt với người ấy, bạn chỉ coi người ta như một người bạn cũ lâu ngày gặp lại. Đó cũng chính là khoảnh khắc tâm hồn của bạn được bình yên nhất, thoải mái nhất.
Cuốn sách là lời tâm tình nhẹ nhàng và đầy trìu mến của tác giả. Anh cũng từng yêu – từng đau – từng đổ vỡ. Nên anh hiểu được tâm trạng của các bạn. Các bạn chẳng cần bắt ép bản thân phải quên đi ngay lập tức, vì đó là điều bất khả thi. Hãy từ từ rời xa, từ từ tôi luyện bản thân trở nên vững vàng hơn sau mọi chuyện không vui. Cứ coi như đó là một thói quen khó bỏ, nhưng rồi sẽ bỏ được thôi. Chỉ cần bạn có niềm tin và ý chí, bạn hãy loại bỏ những thói quen khiến bạn không vui ngay đi. Đã đến lúc chúng ta cùng nhau sống hạnh phúc rồi.
Xem thêm: Review sách “Điệu vũ bên lề”
4. Trích đoạn hay trong Đủ xa sẽ cũ đủ lạ sẽ quên
Cuộc đời vạn đến triệu đi,
Chỉ quên người cũ cớ chi phải buồn?
Tôi viết cuốn sách này ở những năm tháng đầu của tuổi hai mươi, giữa những chông chênh của sự đời nhớ – quên, được – mất.
Tôi từng cất rất kĩ nhữn nỗi đau thật sâu trong hồi ức của mình, đặt vào một chiếc hộp gỗ thơm và khóa cẩn thận bằng những nỗi buồng chồng chéo. Nhưng ở những trang sách này, tôi tỉ mẩn kéo từng lớp vỏ bọc cũ kĩ ấy ra, dần dà viết lên và gọi tên cho chúng.
Ở đây, có thể bạn sẽ bắt gặp câu chuyện của chính mình, hoặc đơn giản là lời tâm sự chân thành, mộc mạc của ai đó nhờ gửi. chỉ mong những câu từ ấy đủ gần gũi để san sẻ cùng bạn những điều chưa thể nói nhưng từng đập những nhịp nói trong lòng.
Quên đi ai đó, thật ra không khó như chúng ta nghĩ. Chỉ là, đừng vì đôi khi vô tình không kìm được nỗi nhớ lại lơ ngơ nhắn tin cho họ. Đừng vì đôi khi chưa kịp bỏ đi thói quen cũ mà cứ liên tục lục lại hình ảnh của ngày xưa.
Hãy sống như thể đã vấp ngã một lần, đừng cho chính mình cơ hội tổn thương thêm một chút nào nữa.
Người ta không giữ lời hứa thì mình đừng cố đau lòng, đừng vì một người không còn xứng đáng mà khiến cuộc sống chỉ toàn nỗi buồn ruổi rong.
Có những chuyện đau, tốt nhất thay vì nhắc lại và chạm vào , hãy để nó im lặng rồi dần tan biến. Biết đâu một ngày, đứng giữa hiên thềm nắng gió, tôi, bạn, những người đã cũ, vẫn yên bình đứng đó nhưng đã chẳng còn yêu. Khi khoảng cách, giờ cũng đã quá nhiều.
Đến một lúc nào đó, nhẹ nhàng bước ở hai thành phố khác nhau, chúng là nhìn lên trời và thở hắt:
Hôm nay, đủ xa sẽ cũ,
Mai này, đủ lạ sẽ quên!…
Tất cả sẽ chỉ còn tồn tại trong những cái tên mà đôi khi chẳng còn ai tự lòng muốn nhớ đến. Vì rằng thở thôi, mà vắng nhau, thì đã đau lắm rồi…
Nếu một ngày giữa sự đời chật chội thấy mình trổng huơ và mệt mỏi thì ráng ngủ một giấc thật ngon. Để ngày mai nắng lại lên, trời qua cơn bão, mãnh tim khô cằn đó sẽ chết đi, sẽ thôi nát nhàu, sẽ ngừng tổn đau. Rồi ngày sau sẽ có người bước vào vun vén, bao nhiêu thanh xuân già cỗi sẽ son trở lại, sẽ khang trang, sẽ reo vui với đời.
Mỗi hơi thở đều mang theo số phận được định riêng bởi ông trời, và mỗi chúng ta đều có một bình yên chờ sẵn. Đừng tự cắn những cô đơn của chính mình, cũng đừng lặng thinh khi lòng cần một người dỗ dành bình yên sau giống bão. Buồn cũng đã xong, khóc cũng đã rồi thì đứng dậy, tự học lại cách mạnh mẽ và can trường thôi!
Rồi sẽ có một người thật sự đủ tin tưởng giao tình yêu cho bạn nắm giữ, đủ bao dung để chở che năm tháng bạn buồn.
Phải tâm niệm thế này.
Nếu trong một mối quan hệ bạn đứng sau quá nhiều điều thì nên dừng lại, và tự hiểu…
Nếu trong tình yêu mà bạn đứng sau quá nhiều người thì nên mỉm cười, và tự rút lui…
Nấu trong tình bạn mà giải thích mãi mà người ta cũng không chịu hiểu thì nên chào tạm biệt và từ bỏ nhanh thôi…
Nếu duyên số chỉ đến chừng ấy thì cường cầu cũng không làm duyên xanh thêm lại.
Vì cuộc đời không có từ “mãi mãi” nên nắm không được thì phải học buông tay!
Rồi một ngày, chuyện xưa thành cũ, người lạ rồi quên.
Lòng sẽ lại bình đạm và nhẹ tênh.
Cuốn sách này dành tặng những người mạnh mẽ để yêu nhớ và can trường để học quên.
Và tặng những người tôi vô cùng trân quý!
5. Review của độc giả
Bạn Nguyễn Thùy Dương rất hài lòng về tác phẩm ” Tôi đã ngấu nghiến quyển sách này chưa quá 1 tuần, tôi đã đọc đi đọc lại nhiều lần. Nhưng lần nào cũng nghẹn ngào như nhau. Có thể do tôi tìm được mình trong chính quyển sách này. Mỗi câu, mỗi từ, mỗi trang trong quyển sách này đều làm mắt tôi rất cay. Giọng văn truyền cảm, ngôn từ bình dị nhưng sâu sắc, bản in cũng rất đẹp. “
Bạn Bùi Trần Hồng Hạnh cảm thấy tác phẩm cực kỳ hay ” Mình cực kỳ thích cuốn này. Đủ mọi loại cung bậc cảm xúc khi đọc cuốn sách. Từng câu chữ, từng câu nói, từng câu chuyện như thấy mình qua từng thời kỳ. Chạm vào trái tim một cách từ từ sâu sắc, gợi nhớ nỗi đau và xoa dịu vết thương. Là cách nhắc nhở là động lực để mình bước tiếp.”
Một độc giả cho rằng đây là cuốn sách nhẹ nhàng cho tâm hồn đang chơi vơi ” Bản thân đang trong giai đoạn khá mệt vì chuyện tình cảm.
khi đọc quyển sách tôi chỉ biết cười nhẹ.
cười cho câu chuyện dang dở, cười cho sự ra đi nhẹ nhàng của một mối quan hệ, cười cho những cái cớ để người ta xa nhau và rồi cười chính bản thân mình
tự hỏi: ” tại sao, có duyên gặp gỡ mà không đủ nợ để ở cạnh nhau đến cuối đời.”
Bạn Cao Anh Đào bình luận ” Cuốn sách ấn tượng về hình thức đơn giản. Tùy vào suy nghĩ của mỗi người, mình rất ấn tượng bởi tiêu đề sách mình đã tìm rất lâu mới mua được, nội dung thì thật tuyệt, đáng với kì vọng của mình.
Mua về mình đã ngồi đọc đến hết mới chịu.”
Bạn Đoàn Huy Bình nói rằng tác phẩm này dành cho những ai đang yêu và đã yêu ” Tôi đã từng yêu một người đến hơn cả yêu bản thân mình, đã từng xem như là tất cả…Khi mối lương duyên này kết thúc mặc dù đã khá lâu nhưng không thể nào quên được người ấy…Tôi dường như đọc nhiều sách viết về những cảm xúc sau chia tay.. tuy nhiên ở Khải Vệ mang cho tôi đến 1 cảm giác rất lạ thường…
Tôi bắt đầu yêu lấy bản thân mình hơn, bắt đầu mở lòng mình hơn cho những mối quan hệ khác, có thời gian chăm sóc bản thân mình… và nhìn nhận một cách khách quan về sau chia tay, mặc dù vì một lý do nào đó nhưng chúng ta gặp nhau đã là một cái duyên, do không nợ chúng ta ko đến được với nhau..và dù là gì đi nữa tôi vẫn mong cho cả 2 ta bình yên mà sống tốt. “
Nếu bạn đang chơi vơi trong tình yêu, hoặc vẫn còn đớn đau vì những tổn thương do tình yêu để lại. Vậy tại sao không đặt ngay 1 cuốn sách Đủ xa sẽ cũ, đủ lạ sẽ quên để giải tỏa tâm hồn mình ngay đi nào.