Tuổi thơ – cái tuổi hồn nhiên vô tư của cả đời người. Có lẽ ai cũng từng ao ước được một lần quay trở lại tuổi thơ để đắm chìm vào cuộc sống êm đềm, không phải lo lắng suy nghĩ gì. Liệu có chuyến xe nào có thể đưa ta quay trở lại tuổi thơ được hay không?
Không! Sẽ không có chuyến xe nào đưa ta quay trở lại tuổi thơ cả. Nhưng qua những trang sách Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh của Nguyễn Nhật Ánh, người đọc như được sống lại giữa các cảm xúc vào thời thơ ấu. Để hiểu thêm về tác phẩm, các bạn hãy theo dõi bài review sách Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh tại đây nhé.
#1. Đóa hoa của đồng quê và những điều bình dị
Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh đã được chuyển thể thành một bộ phim cùng tên do đạo diễn Victor Vũ sản xuất. Nguyễn Nhật Ánh đã phác họa lên hình ảnh một làng quê êm đềm, yên tĩnh với những nhân vật cô cậu bé ngây ngô trong sáng và cách hành văn đơn giản. Giữa cuộc sống nhộn nhịp, thỉnh thoảng ta sẽ muốn được ngồi giữa cánh đồng xanh mướt lộng gió, đắm chìm vào những câu ca dao đã đi theo ta suốt thời thơ ấu.
Giá 112.500 ₫Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh - Tiki
“Hai bàn tay của ta giống như người bạn thân, luôn chia sẻ với ta mọi vui buồn trong cuộc sống. Khi bạn mừng rỡ hay phấn khích, hai bàn tay hăng hái vỗ vào nhau để nhân đôi niềm vui trong lòng bạn. Khi bạn khóc, hai bàn tay lại thay phiên nhau kiên trì lau khô những giọt lệ lăn tròn trên gò má bạn. Hai bàn tay lúc đó giống như những chú chim vàng anh trong cổ tích, cần mẫn tha từng hạt cườm long lanh trên mặt bạn đem gửi vào nắng, vào gió, vào mưa để một chốc sau sự tươi tỉnh lại nhuộm hồng gương mặt mặt mới đây còn tái xanh của bạn.” – trích Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh.
Đây thật sự là một cuốn sách hay dành cho mọi lứa tuổi chứ không riêng gì cho thiếu niên. Bởi vì những câu chuyện trong tác phẩm không hề cũ, nó gần gũi và mới mẻ với tất cả mọi người. Những áp lực, suy nghĩ cho cuộc sống mưu sinh gần như đã cuốn trôi đi hết thảy những giấc mơ thời thơ ấu. Họ dần quên đi cái thuở còn vô lo vô nghĩ, suốt ngày rong ruỗi theo những cánh diều tuổi thơ với lũ bạn. Với lối hành văn đơn giản, dễ hiểu của Nguyễn Nhật Ánh, ông đã gửi tặng cho mỗi người một tấm vé quay trở lại tuổi thơ để được sống hết mình thêm một lần nữa. Chính sự đơn giản ấy đã tạo nên nét đặc biệt của tác phẩm và đó cũng chính là hồn của miền quê.
Xem thêm: Review sách Bắt trẻ đồng xanh
#2. Miền quê tĩnh lặng bình yên
Tác phẩm được lấy bối cảnh ở miền quê nghèo, nơi ấy chứng kiến sự trưởng thành của 2 anh em Thiều và Tường. Trong đó đan xen những tình cảm chân thành, tình thương gia đình, tình anh em và có cả những sự ghen tị trong quá trình trưởng thành của hai đứa trẻ. Cùng với đó, Nguyễn Nhật Ánh còn lồng ghép những tình tiết thể hiện được rằng ranh giới giữa thiện và ác thật sự rất mong manh. Bởi vậy, tác phẩm này ngầm nhắc nhở mọi người hãy sống theo chuẩn mực đạo đức để tránh khỏi những nhân quả không đáng có sau này.
81 chương trong tác phẩm là 81 câu chuyện của những đứa trẻ ở vùng miền quê ấy. Sau mỗi một chương, tác giả mở ra một khía cạnh mới cho nhân vật chính. Những đạo lý, lễ nghĩa được nhắc đi nhắc lại trong niềm day dứt, tiếc nuối. Mang lại những rung động cho cả hai anh em Thiều và Tường nói riêng và cho độc giả nói chung.
“Những ngày ẩm ương chưa lớn mà cũng chẳng còn nhỏ có ai chưa từng dõi mắt theo một ai” – Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh.
Có lẽ bất kỳ ai cũng từng trải qua những rung động đầu đời, chỉ có điều là nó đến nhanh và đi nhanh như một cơn mưa hè rơi mãi chẳng chịu dứt. Lần đầu tiên biết đến hoa tay, Thiều đã hớn hở chạy đi khắp làng để xem hoa tay cho mọi người. Cũng là lần đầu tiên viết thư tình cho Mận, nhưng cậu lại ăn cắp hai câu thơ của chú Đàn viết cho chị Vinh vào lá thư của mình. Và vô tình, lá thư ấy rơi vào tay của thầy giáo, thầy đọc to trước lớp khiến cho cả Mận và Thiều ngại ngùng xấu hổ. Những cảm xúc ấy ngày một lớn hơn khi cậu biết được hoàn cảnh khó khăn của Mận. Những tình tiết trong tác phẩm khiến cho nhân vật Thiều được khắc họa ngày một rõ nét hơn.
Có những lần Tường đứng ra bảo vệ Thiều khi anh của mình bị người khác bắt nạt. Hành động đó diễn ra trong ánh mắt đầy ngưỡng mộ và cảm kích của Thiều. Thiều có lẽ không phải là một người anh trai tốt, vì chính cậu là người luôn ganh ghét với em trai của mình. Bởi vậy, mỗi lần cậu chứng kiến cảnh em trai mình bị ăn đòn vì những lỗi lầm của bản thân. Cậu lại cảm thấy day dứt và xấu hổ, hình ảnh đó khiến cho Thiều trở nên u ám đến cuối câu truyện.
#3. Những câu chuyện tuổi thơ
Từng câu chuyện về tuổi thơ dần hiện ra trước mắt độc giả qua những lời kể của Nguyễn Nhật Ánh. Ở đó, ta thấy được bản thân mình qua từng trang sách. Đó là những lần hai anh em nghe chuyện ma say sưa đến nỗi buổi tối sợ hãi không dám đi ra ngoài. Có những lần khi bị bố bắt đi mua rượu, phải đi qua con đường có ma cọp trong truyện, Thiều chỉ biết chạy thật nhanh qua trong hoảng sợ. Để rồi khi trở về nhà bị bố mắng vì là đàn ông con trai mà lại đi sợ những câu chuyện không có thật. Tường thì nhận nhiệm vụ làm bồ câu đưa thư cho chú Đàn và chị Vinh. Điều quan trọng là phải tránh được ánh mắt dò xét của bố chị Vinh, vậy mà Tường cứ xuất hiện liên tục chỉ để xin ớt.
Những câu chuyện tuổi thơ khiến cho độc giả phải bật cười lên sau đó lại rưng rưng nước mắt. Có những xúc động vì sự trưởng thành với cách hành xử của Tường dành cho Thiều, cậu luôn lo lắng cho anh trai của mình. Khi anh trai rủ cậu chơi ném đá ngoài nghĩa địa, cậu lại không dám ném thẳng tay vì sợ anh trai mình bị đau. Mẹ bảo để cho anh hai học thì cậu đảm nhận hết tất cả công việc nhà để anh trai mình được học tốt. Lúc Thiều bị bắt nạt, Tưởng liều mình xông lên bảo vệ cho anh trai của mình vì cậu không muốn anh trai mình phải chịu ấm ức.
Thế nhưng Thiều lại không hiểu được những điều đó, cậu bực dọc, ghen tuông khi thấy em trai mình chơi cùng Mẫn. Chính vì thế, Thiều hối hận khi lỡ tay đánh em trai mình bằng cây gậy đánh chó. Chỉ vì cậu hiểu lầm em mình và Mẫn lén lút ăn thịt gà sau lưng mình. Mặc dù bị anh đánh vô cớ, nhưng Tường vẫn lo lắng cho anh, cậu sợ rằng anh sẽ bị bố đánh đòn. Vì thế cậu bảo với anh là cứ nói với bố rằng cậu trèo cậy bị té ngã.
“Anh đừng bảo anh đánh em, hãy bảo là em leo cây bị té”. – trích Tôi thấy hòa vàng trên cỏ xanh.
Chính câu nói ấy khiến cho Thiều bị điếng người, cậu rốt cuộc đang làm gì với đứa em trai đáng yêu của mình thế này. Chỉ vì sự ghen tị nhất thời, vì sự đố kị làm cho mờ mắt, cậu hoàn toàn quên mất rằng Tường chính là em trai của mình. Có lẽ lúc này chẳng ai có thể thông cảm cho Thiều khi cậu lại hành động bồng bột như vậy. Độc giả có thể trách cứ, ghét bỏ, nhưng dẫu sao Thiều cũng chỉ là một đứa trẻ mới lớn, vậy nên sự ghen tị này liệu có thể thông cảm được hay không?
Xem thêm: Review sách “Cuộc đời của Pi”
#4. Tuổi thơ đã trang bị cho bạn những gì?
Tác phẩm Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh sẽ cho bạn một bài học sâu sắc về tình anh em, chẳng có gì đáng quý hơn người anh, chị hoặc em của mình cả. Những bài học về tình cha con được lồng ghép một cách nhẹ nhàng. Khi mà cha của Mẫn sẵn sàng sống chui sống nhủi trong căn nhà xập xệ cùng với căn bệnh phong chỉ để có thể ở cạnh bên hai mẹ con của Mẫn. Và Mẫn, đứa con gái tình cảm thường xuyên đến chỗ của cha để cha bớt cô đơn và buồn tủi. Trong đấy còn chứa đựng những thứ tình cảm trẻ con hồn nhiên vô tư kì lạ mà khó nói, những cô cậu bé cũng mơ hồ không biết đó là gì.
Tình cảm gia đình, tình làng nghĩa xóm cũng được thể hiện một cách rõ ràng qua từng câu chuyện khiến cho độc giả phải cay cay khóe mắt khi nghĩ đến chính mình. Tuổi thơ của những nhân vật trong chuyện tuy không có một cuộc sống êm đềm. Họ phải trải qua những sóng gió và thử thách, nhưng những điều ấy lại góp phần to lớn vào con đường phát triển của mỗi nhân vật sau này.
#5. Review của độc giả
Bạn Anh Anh nhìn thấy tuổi thơ đẹp đẽ của mình qua tác phẩm ” Kỷ niệm tuổi thơ là những mảng ký ức tâm tình tuổi nhỏ ,là người bạn tri kỉ theo ta đi suốt cuộc đời ,là những khoảng lặng nhỏ bé đưa tâm hồn ta chìm vào giấc chiêm bao thuở thiếu thời. Với trái tim luôn ấm nóng tình yêu thương và đầy ắp những tâm sự tuổi nhỏ, Nguyễn Nhật Ánh đã đưa những con người đang muốn tìm lại chính mình ,tìm lại ký ức tuổi thơ hồn nhiên trong trẻo bằng chuyến phiêu lưu ngược thời gian về với miền xưa cũ đẹp đẽ.
Câu chuyện kể về mối tình bị cấm đoán giữa chị Vinh và chú Đàn ,vì “tay chú bị cuốn vào cột xay mía ,dập nát,bác sĩ phải cưa bỏ “,kể về nhà con Mận :ba bị bệnh ,mẹ mở cửa hàng tạp hóa nhưng rồi một hôm bị cháy rụi hay câu chuyện như”tiếng thở dài sầu não ” của ông Tám Tàng khi đứa con gái tội nghiệp đang tuổi lớn bỗng dở dở ương ương sau tai nạn khi coi xiếc…Tất cả tạo nên bức tranh hiện thực về những năm đói nghèo phải dành dụm ,chắt chiu “nuôi cái ăn chung trên mảnh đất khô cằn “…
Tuổi thơ trong Tôi thấy hao vàng trên cỏ xanh thật sự là một tuổi thơ hạnh phúc . Nó làm tôi trân trọng và yêu thêm những kỷ niệm hồn nhiên của tuổi nhỏ ,cũng không biết là sao nữa nhưng đọc sách này tôi như được ngồi trên cỗ xe thời gian để quay ngược về bảy ,tám năm trước . Cái khung cảnh ngày xưa ấy hiên lên trong trẻo như ngày nào. “
Quyển sách Tôi thấy hòa vàng trên cỏ xanh làm bạn Minh Phượng cảm thấy tuổi thơ đang ùa về ” Tôi Thấy Hoa Vàng Trên Cỏ Xanh – Nguyễn Nhật Ánh” là quyển sách mà khi gấp lại, trong lòng mình vẫn dâng lên một thứ cảm xúc rất khó tả.
Mình như hoá thân thành thằng Tường, con Mận, con Nhi… Mình nhớ về tuổi thơ, về những cánh diều, những trò chơi năm mười, cút bắt, những nàng công chúa, mụ phù thuỷ trong câu chuyện cổ tích của bà…
Phải chăng ” Trưởng thành rồi mới biết tuổi thơ là khoảng thời gian hạnh phúc nhất” ? Nếu vậy …thì…” Con cám ơn bác nhiều lắm, bác Ánh ơi!”
Fahasa giao hàng nhanh, gói hàng cẩn thận! Mình nhất định sẽ tiếp tục ủng hộ.”
Bạn Rose Trần cảm thấy tác phẩm thật nhẹ nhàng ” Cuốn sách như gói gọn lại cả bầu trời tuổi thơ vậy, có mối tình đầu ngây thơ với những cảm xúc chớm nở, có tình anh em cảm động, có những trò chơi dân gian mà ta quên tự lúc nào, và những khung cảnh quê hương mộc mạc, tất cả thật đỗi đáng yêu, gần gũi. Văn của Nguyễn Nhật Ánh lúc nào cũng vậy, từng câu chữ của ông đều chạm đến trái tim người đọc, để rồi khi gấp sách lại, ta vẫn cứ chìm vào thế giới tuổi thơ trong sáng đó.”
Bạn Naoki cảm thấy đây là một cuốn truyện hay ” Truyện của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh chưa bao giờ làm cho tôi thất vọng. Mỗi cuốn sách của chú, đặc biệt là cái kết luôn luôn để lại trong tôi thứ gì đó rất ám ảnh, rất ấn tượng. Cho dù đã đọc đi đọc lại rất nhiều lần, tôi vẫn cắm cúi say mê chúng từ khi chỉ mới là một nhóc học trò đến khi trưởng thành. “Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh” tất nhiên không hề nằm ngoài quy luật ấy của tôi. Một chút trẻ thơ, một chút hoài niệm, không chỉ Thiều, Mận hay Tường mà mỗi nhân vật trong đó đều thực sự gợi cho tôi nhiều cảm xúc. Viết được một cuốn sách được công chúng đón nhận đã khó, nhưng viết được một cuốn sách có thể tồn tại 10 năm, 20 năm một cách ấn tượng như nhà văn Nguyễn Nhật Ánh đã và đang làm còn khó gấp nhiều lần như thế. Những trang sách này không dành cho trẻ con, mà còn dành cho những ai từng là trẻ con. “
Bạn Nguyễn Hữu Quý cho rằng đây là cuốn sách của Nguyễn Nhật Ánh hay nhất mà bạn ấy được đọc ” Một tác phẩm nữa của Nguyễn Nhật Ánh đưa tôi trở về với tuổi thơ, đến với cuộc sống ở vùng quê yên ả của Việt Nam. Sau khi đọc tác phẩm này tôi thấy cảm của ông nhưng sau khi đọc thấy ông viết rất hay, thông điệp,cảm xúc gửi vào bài văn cũng rất tuyệt vời. Câu chuyện nhẹ nhàng, hài hước, nhưng đôi khi lại cực kỳ cảm động. Tác giả như kể lại một câu chuyện cho trẻ con, nhưng đồng thời nó cũng dành cho người lớn, dành cho những người muốn tìm về tuổi thơ. Tác phẩm mang trong mình nhiều cảm xúc khác nhau, nhiều câu chuyện, tình huống xảy ra khác nhau, để đến khi khép lại, bạn đọc vẫn không thể quên được những nhân vật đáng yêu ấy, những nhân vật đã vẽ nên một câu chuyện hay và tuyệt vời biết bao. “
Bạn Nguyễn Hạnh cho rằng đây là cuốn sách của tuổi thơ ” Vâu chuyện nhẹ nhàng như một bài thơ…
Hồn nhiên, trong trẻo, bình dị như bông hoa vàng lẫn trong đám cỏ dại
Vẻ đẹp của mỗi người được khéo léo giấu sau vẻ ngoài, sau những nghịch cảnh nó dần hé mở rồi bung nở, đẹp lạ lùng!
Cảm xúc, góc nhìn tinh tế, chân thực khiến tôi vô cùng say mê, cuốn hút. Ngôn từ gợi cảm, linh động, sáng tạo. Truyện của bác Nguyễn Nhật Ánh luôn có một vị trí đặc biệt trong tủ sách trẻ nhỏ không phải là không có lí do.
Dù cuốn sách “Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh” đã được chuyển thể thành phim nhưng tôi vẫn thích đọc sách hơn. Xem phim làm sao có được cái thú mân mê những câu từ, nhấm nháp từng trang sách rồi thỏa sức tưởng tượng cùng với những nhân vật Thiều, Mận, Tường, Nhi? Để cùng họ trải qua những rung rinh đầu đời, những vui buồn, giận dỗi của con trẻ, hay cùng mộng mơ, hi vọng và yêu thương.”
Bạn Hải Yến nhận xét ” Chắc chúng ta không cần nói đến tài năng của Nguyễn Nhật Ánh khi viết sách về tuổi thơ nữa rồi .Khi đọc truyện của ông và đặc biệt là “Hoa vàng trên cỏ xanh” chúng ta ít nhiều nhớ về tuổi thơ của chính mình thấy nó như vừa mới ngày hôm qua vậy .Tuổi thơ luôn là những hồi ức đẹp dẽ nhất khi còn ngây thơ bé dại chưa biết lo nghĩ là gì .Ai trong chúng ta cũng nhớ tuổi thơ của mình vì vậy tìm đến những quyển sách để có thể hồi tưởng lại .Vậy thì quyển sách này là lựa chọn đúng đắn của bạn .Khi tôi đọc tôi đã cười ,khóc ,xúc động vì nhớ hồi bé mình đã từng như thằng Thiều ,con Mận ,con Nhi ,thằng Tường ,… Chính vì vậy tôi khuyên các bạn nên đọc quyển sách này nó sẽ làm bạn nhớ về tuổi thơ của mình .Tôi chắc chắn luôn đó. “
Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh dù là phim hay sách thì cũng đều là một tác phẩm quá tuyệt vời. Vậy nên nếu bạn đã xem phim mà chưa đọc qua cuốn sách này, thì hãy click ngay tại đây để được trải nghiệm từng cảm xúc của nhân vật một cách rõ nét hơn nhé.