Shopee 8.8

Mắt biếc là một tác phẩm dành riêng cho những kẻ đã và đang dành cả thanh xuân của mình để yêu đơn phương một ai đó. Với Nguyễn Nhật Ánh, những tác phẩm về tình yêu đơn phương đã trở nên vô cùng quen thuộc. Nhưng Mắt biếc lại đặc biệt hơn những tác phẩm đó, cuốn sách để lại cho độc giả những nỗi niềm tiếc nuối, chơi vơi.

Giá 44.080 ₫Mắt biếc

“Tôi đi bên, lòng vui không tiếng, tưởng như thế giới vừa được sửa sang. Tâm hồn tôi ai vừa trang hoàng lại, để bên cạnh nỗi đau vơi kịp có nỗi vui đầy, để tiếng chuông mùa phục sinh reo leng keng trong ngực, suốt ba tháng phượng hồng không một bóng mây giăng. Chỉ có những ngày cuối cùng, mây mùa thu chớm vắt ngang cành phượng và trên những ngọn cây cao tiếng ve thi nhau khản giọng dần, tôi mới buồn chút chút.” –trích Mắt biếc.

#1. Tình yêu và tâm hồn của những kẻ đang yêu

Mắt biếc kể về cuộc đời của Ngạn – nhân vật chính của cuốn sách, một cậu bé sinh ra và lớn lên ở ngôi làng Đo Đo vùng quê Quảng Nam. Tuổi thơ của cậu gắn liền với cô bạn có đôi mắt xinh đẹp là Hà Lan. Tuổi thơ của Ngạn và Hà Lan là chuỗi những kỉ niệm đẹp ở đồi sim, tiếng đánh trống trường, những buổi chiều hoàng hôn trên đồng cỏ, có giàn thiên lý và ánh trăng vàng. Nơi đấy chứa đựng những kỷ niệm đẹp của cả hai đứa trẻ. Ngạn dần có tình cảm với Hà Lan, cả 2 như một đôi thanh mai trúc mã, tưởng chừng sẽ có một kết quả tốt đẹp. Thế nhưng không, đến khi lớn hơn một chút, cả 2 cùng lên thành phố đi học. Trong khi Ngạn vẫn luôn dành tình cảm của mình cho Hà Lan, thì cô lại không thể cưỡng lại được những cám dỗ xa hoa của chốn thành thị.

Mắt biếc

“Đứng trước nỗi buồn của một người con gái, tôi luôn luôn xốn xang và cảm thấy mình có lỗi trong chuyện đó, mặc dù nhiều khi nguyên do của nỗi buồn chẳng dính dáng gì đến tôi.” – trích Mắt Biếc.

Và rồi, cô ngã vào vòng tay của Dũng – một thanh niên nhà giàu, sành điệu, giỏi võ nhưng lại vô cùng ăn chơi. Điều đó khiến cho Ngạn đau lòng, bởi vì điều duy nhất mà Ngạn muốn là Hà Lan được hạnh phúc. Đau lòng hơn, mỗi khi Dũng làm Hà Lan buồn thì cô lại đến tìm anh. Anh bỗng dưng trở thành điểm tựa, nơi trút bầu tâm sự cho cô. Đỉnh điểm của nỗi đau chính là Hà Lan đã mang thai với Dũng, nhưng hắn lại ruồng bỏ cô. Sau khi sinh, cô gửi con về cho bà ngoại chăm sóc, con của cô tên Trà Long. Mặc dù cô hiểu rõ tình yêu của Ngạn dành cho mình, nhưng cô không đáp lại tình cảm của anh. Bởi vì cô hiểu được rằng mình cần phải làm gì, có lẽ Ngạn không phù hợp với cô.

Mắt biếc

“Tôi lững thững đặt chân trên những lối mòn quen thuộc, nghe tiếng lá khô vỡ dưới gót giày, lòng cứ ngỡ chiều đi xào xạc.” – trích Mắt biếc.

Còn gì đau lòng hơn khi ta yêu nhưng chẳng được yêu, Ngạn – một chàng trai si tình, một lòng một dạ để thương người con gái có đôi mắt biếc thân quen. Những bản tình ca anh viết cho cô, những giấc mơ và còn biết bao nhiêu lời anh muốn nói. Một tình yêu rộng lượng đến nỗi không cần đến đáp. Anh thương cô, không cần biết cô có thương anh hay không, nhưng anh vẫn thương cô. Chi tiết Hà Lan không chấp nhận Ngạn chính là điểm sáng của bài. Hình ảnh cô không chấp nhận tình cảm của Ngạn có lẽ làm cho cô đẹp hơn bao giờ hết. Bởi bì cô biết mình không còn xứng đáng với Ngạn nữa. Hay chính tình yêu của Ngạn quá lớn, quá rộng lượng khiến cho cô phải e dè, lòng đau nhói mà suy tư.

Mắt biếc

“Tôi đủ lớn để hiểu rằng, mỗi năm thế giới mỗi đổi thay và lòng người cũng khác. Tuổi ấu thơ chỉ có một con đường để cùng nhau chung bước. Khi lớn lên, trước mắt ta có lắm nẻo đường đời, bao nhiêu số phận là bấy nhiêu ngã rẽ, làm sao người chẳng quên người.” – trích Mắt Biếc

Trước đây, ta cứ ngỡ rằng, tình yêu là những dư vị ngọt ngào, sự sẻ chia, giản dị mà sâu sắc. Đâu ai ngờ được rằng, tình yêu cũng có góc tối của riêng mình. Tình yêu cũng là đau thương, là vụn vỡ khi không được hồi đáp. Tình yêu đau đớn như vậy còn có thể được gọi là yêu đơn phương.

Dù bị Hà Lan từ chối nhưng Ngạn vẫn dốc hết tình thương của mình để chăm sóc cho Trà Long – con gái Hà Lan. Trà Long có đôi mắt biếc y hệt khi Hà Lan còn trẻ. Nhưng không giống với mẹ mình, Trà Long có tâm hồn luôn hướng về quê hương, tâm hồn cô sinh ra cũng dành cho làng Đo Đo. Cô yêu quê hương của mình, yêu những thứ giản dị ở quê nhà, y hệt Ngạn. Bên cạnh đó, Trà Long cũng yêu Ngạn. Còn Ngạn, Ngạn cũng có tình cảm với Trà Long.

Mắt biếc

“Cuộc đời đã thực sự đổi thay. Có những đổi thay sâu sắc, những đổi thay mang màu sắc số phận mà thoạt nhìn không dễ nhận ra.” – trích Mắt biếc.

Đọc đến đây, tôi thật sự không hiểu, rốt cuộc tình cảm của Trà Long đối với Ngạn có phải là yêu không? Hay đấy chỉ là sự kính trọng, quý mến? Và ngay cả Ngạn, anh xem Trà Long là gì ta cũng không rõ nữa. Là một đứa cháu bé bỏng, là người yêu, hay chỉ là người thế thân cho mối tình đầu mà Ngạn chẳng thể nào quên được?

Xem thêm: Review Mắt Biếc: bộ phim có thật sự chạm đến trái tim của khán giả

#2. Một cái kết nao lòng

Suốt bao nhiêu năm, Ngạn giận có giận, trách có trách, nhưng anh chưa một lần nào hết thương Hà Lan. Cuối cùng, anh chọn ra đi, bỏ lại Trà Long và làng Đo Đo. Bỏ lại cả Hà Lan và đôi mắt biếc. Một nỗi buồn chơi vơi, mơ hồ, có lẽ người đọc nào cũng sẽ cảm thông với nỗi lòng của Ngạn.

Mắt biếc

“Điều đáng ngán nhất trong tình yêu là khi mình yêu ai, mình không biết họ có biết điều đó hay không. Điều đáng chán thứ nhì là khi mình biết họ biết điều đó rồi thì mình lại không biết học có yêu lại mình hay không.” – trích Mắt biếc.

Cuộc đời của anh đã dành hết cho mối tình đầu của mình. Đến cuối cùng, dù dốc hết lòng nhưng vẫn không nhận được tình cảm từ Hà Lan. Anh chọn ra đi, có lẽ anh hiểu được rằng Trà Long chỉ là cái bóng của Hà Lan. Anh không thể nào tiếp tục với Trà Long được nữa, anh quyết định giữ mãi hình ảnh Mắt biếc đẹp nhất trong trái tim mình.

Xem thêm: Review sách Bắt trẻ đồng xanh

#3. Những triết lý tình yêu sâu sắc trong tác phẩm mắt biết

Triết lý đầu tiên là bản chất của tình yêu và hy vọng. Nhiều khi đúng trước một sự thật đã hiện hữu, người ta vẫn cố tìm cách giải thích theo hướng ít bi quan nhất. Trong Mắt biếc, khi Ngạn thấy Hà Lan đi chơi với người khác, anh vẫn nghĩ rằng người ta đi chơi với nhau nhưng chưa chắc đã yêu nhau.

Mắt biếc

“Tôi buồn, dĩ nhiên. Nhưng đốm lửa hi vọng trong tôi chưa tắt hẳn. Nó vẫn cháy dù là leo lét, bản chất của tình yêu là hi vọng. Nhiều khi trước một sự thật phũ phàng đã rõ mười mươi người ta vẫn tìm cách giải thích theo chiều hướng ít bi quan nhất.”- trích Mắt biếc.

Triết lý thứ 2 là khi ta yêu một ai đó, ta không thể bắt họ phải yêu ta như ta đã yêu họ. Mỗi người đều có sự lựa chọn cho con đường của riêng mình. Ngạn không thể bắt Hà Lan giống Ngạn, không thể bắt cô gắn bó với những kỷ niệm thơ ấu như anh đối với cô.

Ngạn ra đi là sự kết thúc cho câu chuyện. Đây là một kết thú mở, Ngạn chạy trốn thực tại để đi tìm lối thoát cho bản thân mình. Nhưng nỗi buồn về mối tình đơn phương của chàng trai ngốc nghếch vẫn là điều làm cho độc giả nao lòng.

Xem thêm: Review sách “Đọc vị bất kỳ ai”

#4. Review của độc giả

Bạn Tùng cho rằng đây quả thật là một bản tình ca buồn “

Khi ai đó hỏi tôi cuốn sách nào làm tôi lưu luyến nhất, tôi sẽ không ngần ngại mà trả lời ngay đó là “Mắt Biếc” của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh. Đã đọc qua và cảm nhận rất nhiều cuốn sách, từng viết review nhiều lần, nhưng đối với Mắt Biếc, mỗi lần nghĩ về nó là tôi lại man mác một nỗi buồn sâu xa của một bản tình ca đơn phương, là mỗi lần tôi lại loay hoay sắp xếp với mớ cảm xúc hỗn độn trong đầu. Mỗi lần như thế, tôi đọc lại, hòa mình vào hình ảnh mé rừng sim, mỏm đá là nơi đón những tia nắng bình minh đầu tiên, cũng là nơi hứng những hạt nắng hoàng hôn, nơi lưu giữ mọi ký ức tốt đẹp của tuổi thơ với những tiếng cười trong sáng, ngây ngô, cũng là nơi nuôi dưỡng một mối tình ngốc nghếch trong vô vọng.

Tôi đã trách Ngạn vì mối tình si cứ ôm ấp mãi trong lòng, tôi đã thương Ngạn khi ngỡ hạnh phúc sắp gõ cửa thì lại ngoảnh mặt ra đi. Tôi giận Hà Lan vì sao cứ vô tình bỏ lơ tình cảm của Ngạn như thế để rồi sa ngã vào những cám dỗ xứ phồn hoa đô thị, bỏ mặc nỗi đau Ngạn trong mỗi cung đàn, bỏ mặc rừng sim xao xác, những nẻo đường làng không có dấu chân qua. Tôi mỉm cười khi Trà Long yêu Ngạn, Ngạn cũng quyết định dành cuộc đời này cho Trà Long, phải chăng hai người sẽ đến với nhau bằng một tình yêu trong lành, chân thành, ấm áp? Nhưng không, Ngạn đã bỏ đi khi tình yêu vừa chớm nở. Tôi tự hỏi tại sao Trà Long lại xuất hiện? Để xoa dịu nỗi đau của Ngạn, hay Nguyễn Nhật Ánh vẽ nên nhân vật này chỉ muốn để lại một sự hụt hẫng, nỗi niềm xót thương, buồn tê tái trong lòng người đọc?

Yêu đơn phương một người đã buồn, giữ mãi một mối tình đầu suốt hơn 20 năm còn buồn hơn, và còn đau đớn biết mấy khi tưởng chừng đã dành tình cảm cho người mới thì phát hiện ra tình yêu của mình vốn chỉ thuộc về một người đã cũ. Tôi đã từng trách Ngạn rất nhiều vì sao anh bỏ Trà Long bé nhỏ của tôi để ra đi? tại sao không gác lại quá khứ để sống với một tình yêu trong lành khác? Nhưng Ngạn thảng thốt, tác giả thảng thốt, tôi thảng thốt khi ngỡ rằng tình xưa tưởng như đã tắt, hóa ra vẫn chỉ đang âm ỉ cháy trong lòng. Mối tình giữa Ngạn và Trà Long chẳng qua chỉ là mối tình vô vọng của anh với Hà Lan được kéo dài sang một hình bóng khác. Ngạn ra đi khi Trà Long đang chìm trong giấc ngủ, bên kia song cửa, trăng xa vời vợi, rót từng giọt vàng xuống giấc mơ của Trà Long, nơi có Ngạn đang dẫn cô đi câu cá, hát tặng cô những bài ca da diết giữa rừng hoa sim trong buổi chiều hoàng hôn tím thẫm.

Nguyễn Nhật Ánh không chỉ truyền vào “Mắt Biếc” chất thơ, mà còn đó là một bản tình ca dài buồn man mác, để lại trong lòng người đọc một sự luyến tiếc không nguôi. “

review
Review của bạn Tùng

Bạn Huyền Minh nhận xét ” Khẽ chạm tâm hồn vào “Mắt Biếc” trong một ngày nắng nhạt, để những áng mây nhè nhẹ giăng trên nền trời xanh thăm thẳm, tâm trí tôi trở lại làng Đo Đo ngày nào cùng cánh rừng hoa sim phiêu lãng. Nơi ước hẹn, nơi tồn tại ngọn lửa tình yêu cháy bỏng trong con tim của Ngạn dành cho Hà Lan- Mắt Biếc.
“Có những buổi chiều ta nhìn em kinh ngạc
Hồn mất dần trong cặp mắt lưu ly
Ôi mắt xa khơi! Ôi mắt dị kỳ!
Ta trông đó thấy trời ta mơ ước”
Tình yêu ấy xuyên qua những ký ức tuổi thơ, trải dài đến từng dấu chân bụi bặm của hai người họ khi trưởng thành.
Tình yêu ấy nhuốm màu nhớ mong, khắc khoải từng đêm hè trông ngóng…
Cảm xúc của Ngạn dành cho Mắt Biếc đẹp đến ngỡ ngàng. Có ai yêu đến ngu ngốc và điên dại như cái tình yêu chân thành anh dành cho cô gái ấy. Từng dòng chữ cuốn theo từng cảm xúc lẫn lộn ngự trị trong tâm hồn Ngạn. Những hi vọng đôi khi bị vùi dập bởi từng cảm xúc đớn đau, đan xen lấy nỗi thất vọng tràn trề rồi một lần nữa lại vực dậy…
Ngạn nghĩ gì mà lại đợi chờ mỏi mòn đến như thế? Đó là câu hỏi cứ lởn vởn trong tâm trí tôi khi khép lại tác phẩm. Ngạn đứng lại phía sau, mặc kệ cho cô gái mình yêu chạy theo những phù phiếm, xa hoa. Ngạn lùi về góc khuất, mặc kệ tình yêu cứ đeo đuổi dấu chân cô gái ngày nào, nhưng thân thể thì chẳng một lần dám bước.
Vốn dĩ tình yêu ấy là sai lầm hay do người tạo ra đã biến nó trở nên sai lầm, biến nó trở nên méo mó đến đáng thương? Ngạn mạnh mẽ, nhưng trong những lúc cần sự mạnh mẽ thì anh lại yếu đuối. Ngạn sống trong những ký ức xa xưa, chưa một lần dám rũ bỏ quá khứ và bước vào thế giới tàn nhẫn của hiện thực.
Lướt trên từng con chữ như những cánh hoa đã tàn của một câu chuyện tình đẹp đẽ, tôi được cười, được buồn, và một lần nữa được nhớ lại những ký ức tưởng chừng đã mờ dần qua năm tháng.
Giọng văn giàu chất thơ, và đôi lúc đong đầy cảm xúc đến nghẹn ngào. Nếu dùng lời để miêu tả từng cảm xúc của tôi khi đọc tác phẩm, thì chẳng có từ ngữ nào biểu đạt được rõ nhất… Đó là cảm xúc gì? Tự tôi cũng chẳng biết. Chỉ biết Nguyễn Nhật Ánh đã vẽ lên Ngạn và Hà Lan, vẽ lên Trà Long và tô màu cho một câu chuyện đau thương ám ảnh.”

review
Review của bạn Huyền Minh

Bạn Thảo Vy cho rằng tác phẩm rất xứng đáng để đọc và trân trọng ” Mình là một fan hâm mộ của Nguyễn Nhật Ánh. Những cuốn sách của ông gắn bó với mình từ năm lớp 6 đến tận bây giờ. Và đây là quyển sách đầu tiên mình mua của Nguyễn Nhật Ánh. Ban đầu là do thấy bán chạy nên mua thử. Ai ngờ lại để lại ấn tượng sâu sắc đến vậy. Nhắc tới ” Mắt Biếc ” mình lại nhớ đến chợ Đo Đo, rừng Sim với bao kỉ niệm đẹp nhưng cũng man mác nỗi buồn thầm kín của người con trai đang yêu đơn phương. Ngạn là nam chính chắc hẳn không những để lại ấn tượng cho mình mà còn cho nhiều bạn đọc khác. Trong những năm tháng từ nhỏ tới lớn, Ngạn đều dại khờ vì một cô gái có đôi mắt biếc. Ngạn làm tất cả vì đôi mắt biếc đó. Hầu như Ngạn đều nhường nhịn cho Hà Lan. Nhỏ đến lớn không hề thay đổi. Tình cảm Ngạn dành cho Hà Lan ngày càng lớn thêm. Nhiều người có vẻ trách Hà Lan vì phụ bạc với Ngạn nhưng mình lại thấy cô gái này rất đáng để thương. Thử hỏi Hà Lan không yêu Ngạn thì sao mà đáp trả được tình cảm. Dũng vừa đẹp trai, biết nhảy hát, phong độ nhưng lại là cạm bẫy lớn của. Hà Lan. Từ đầu truyện qua lời người bà của Ngạn về Hà Lan thì ta dự cảm được tương lai Hà Lan sẽ khổ. Đúng vậy, Hà Lan đã sa vào cạm bẫy cuộc đời ở cuộc sống thành phố nhộn nhịn tràn ngập thú vui hấp dẫn. Hà Lan ngây thơ trở thành nạn nhân của cạm bẫy lại càng khiến mình thêm xót xa thay cho số phận của Hà Lan. Vừa phải nghỉ học giữa lớp 11 lại vừa phải mang trong mình đứa con ở tuổi 17. Chẳng phải Hà Lan đã rất đáng thương sao ? Chỉ thở dài sao Hà Lan dại khờ đến thế. Ngạn là một người con trai rất chung thủy nhưng lại không có được trái tim người con gái mình yêu. Mình cũng rất thương Ngạn. Trước sau dù thời gian có trôi qua, dù có đi đâu thì trái tim Ngạn vẫn không ngừng thổn thức vì người con gái có đôi mắt biếc và yêu da diết làng quê rất đỗi quen thuộc chứa bao kỉ niệm đẹp đẽ của tuổi trẻ. Mãi đến sau này có lẽ Hà Lan vẫn mãi khắc sâu trong trái tim Ngạn. Những bản nhạc Ngạn viết cho Hà Lan vẫn mãi trường tồn chứng minh cho tình cảm sâu đậm biết bao. Lời tỏ tình những năm tháng mới lớn qua những bản nhạc của Ngạn chắc hẳn Hà Lan đã hiểu thấu. Nhưng hai người không đến được với nhau cũng do duyên số, tình cảm. Cảm ơn Nguyễn Nhật Ánh đã viết ra quyển sách hay như thế làm rơi lệ của biết bao nhiêu người đọc. Mình đã khóc rất nhiều trước tình cảm mà Ngạn dành cho Hà Lan, sự dại khờ và số phận bất hạnh của Hà Lan. Trà Long cũng là một nhân vật đáng chú ý. Trà Long may mắn không bị cám dỗ của Thành Phố và yêu nơi làng quê của mình. Trà Long khác mẹ về tính cách nhưng lại giống y đúc về gương mặt. Trà Long còn là sự bù đắp cho Ngạn thay Hà Lan. Đây là một quyển sách đáng để mua. Sách có kích thước vừa tay lại nhẹ, bìa lại còn khá là đẹp. Mình không hề hối tiếc khi mua quyển này. “

review
Review của bạn Thảo Vy

Bạn Hạnh Ly cho rằng tác phẩm đáng để đọc ” Nguyễn Nhật Ánh là một trong những nhà văn tôi thích nhất hiện nay. Với ngôn ngữ nhẹ nhàng, gần gũi, bác Ánh đã bao lần đưa tôi trở về tuổi thơ qua từng trang sách, đến nỗi tôi đã từng thốt lên khi đọc dòng miêu tả của bác về một nhân vật: “Hồi còn bé, mình cũng đã từng như thế đó”. Trước khi tìm đến với “Mắt Biếc”, tôi cũng nghe mọi người nói rằng đây là câu chuyện rất buồn và đúng thật là như thế. Nguyễn Nhật Ánh đã rất thành công trong việc khắc họa tâm lí nhân vật chuyển biến theo thời gian, từ khi là những cậu bé, cô bé học trò đi nhặt thị rơi cho đến khi trưởng thành với những cảm xúc về tình yêu thật tự nhiên, chân thành nhưng là một tình yêu đơn phương, không hồi đáp. Tôi không trách Hà Lan, cô ấy có quyền được lựa chọn hạnh phúc riêng cho bản thân. Theo tôi nghĩ với Hà Lan, Ngạn chính là người bạn tri kỉ, là người đã cùng cô trưởng thành, mối quan hệ của họ trên mức tình bạn nhưng không thể với tới tình yêu, là một tình cảm lưng chừng. Tôi cũng buồn cho Ngạn – chàng trai si tình đáng thương. Tôi cảm nhận được sự đau khổ, tổn thương trong Ngạn khi nhìn thấy người con gái mình yêu ở bên người khác và càng đau hơn nữa khi thấy cô ấy bị lừa dối, thấy cô đau. Ước gì thời gian dừng lại ở những kí ức đẹp, để họ mãi là những cô cậu bé vui vẻ, hồn nhiên, để họ không phải lớn lên, không phải chịu đựng nỗi đau khổ như vậy. Mỗi khi đọc lại tác phẩm, tôi vẫn không nguôi nỗi buồn, nuối tiếc cho một tình bạn, kí ức tuổi thơ đẹp đẽ nhưng dang dở. Người ta thường nói mối tình dang dở là mối tình đẹp nhất, nhưng tôi vẫn thấy rất khó chấp nhận, rất đau nếu trải qua câu chuyện như vậy. Phần kết của truyện gây cho tôi nhiều suy nghĩ và những câu hỏi không lời đáp. Ngạn thật sự đã yêu Trà Long – con gái của Hà Lan hay ở Trà Long, Ngạn nhìn thấy một Hà Lan đã từng gắn bó thân thiết, là Hà Lan năm nào ngây thơ, hồn nhiên rong ruổi cùng cậu trên chặng đường trưởng thành. Vì sao Ngạn lại vội vã ra đi? Là chạy trốn thực tại hay để tìm lối thoát cho bản thân. Đôi mắt biếc buồn lắm, biếc xanh như màu của biển, mặn chát vị đời. Đọc “Mắt biếc” tôi lại nhớ đến một đoạn thơ tôi đã từng biết: “Yêu, là chết ở trong lòng một ít/Vì mấy khi yêu mà chắc được yêu?/Cho rất nhiều, song nhận chẳng bao nhiêu:/Người ta phụ, hoặc thờ ơ, chẳng biết.” (“Yêu” – Xuân Diệu) “

Bạn Nguyễn Ngọc cảm thấy thương cho nhân vật chính ” Đặt ‘Mắt Biếc’ vô cùng ngẫu nhiên. Chắc phải cảm ơn sự ngẫu nhiên đó mà mình đã chót thương Mắt Biếc suốt những ngày Hà nội mưa miên man. Đọc truyện trong một buổi tối trời mưa đến xiêu lòng thấy Ngạn sao mà thương quá.
Cái thương cho một người thanh niên trẻ, quá si tình, ôm ấp mối tình đơn phương từ thủa còn thơ. Có thể vì người mình yêu mà sẵn sàng làm bất cứ việc gì chỉ cần họ Vui. Ờ! Đến đây sao lại thấy hình bóng của mình phảng phất trong những trang sách của bác Ánh. Cũng ngây dại đem lòng yêu họ đến say lòng dẫu biết mình không nhận được gì. Nhiều người sẽ bảo sao mà ngốc thế bởi đó là dư vị của tình yêu và mình nếm phần ‘chát’…. Cũng chính vì vậy mà Hà Lan dã đắm say Dũng mặc dầu biết mình bị bỏ rơi. Nhưng vẫn yêu đến mãi sau này…
Cái thương còn dành cho Trà Long em ngây thơ và trong sáng biết bao! Em lại dành cả thanh xuân để vun đắp mối tình với Ngạn. Em không giống bất cứ ai, em là em, và tôi yêu em theo cách riêng đó. Nhưng Ngạn đã chọn cách ra đi để em được sống là chính mình, sống cho bản thân mình. Tôi bật khóc vì sự hy sinh của Ngạn thương, và tình yêu của em. Thương lắm.”

review
Review của bạn Hạnh Ly và Nguyễn Ngọc

Để sở hữu 1 tác phẩm kinh điển như thế này. Hãy click ngay vào đây nhé. Chúc các bạn có những giây phút đọc sách thật thú vị.

Giá 44.080 ₫Mắt biếc