Shopee 8.8

Tôi là Beto là lời tự giới thiệu cũng như là sự khẳng định bản thân mình của một chú cún, xuất hiện ở trang cuối chương cuối truyện. Trong tác phẩm này, thế giới được nhìn theo cách trong trẻo của một chú cún. Nhưng lồng vào đó là những sự trầm tư khiến người đọc phải suy ngẫm. Để hiểu thêm về nội dung của cuốn sách, các bạn hãy cùng mình theo dõi review sách Tôi là Beto ngay tại bài viết này nhé.

#1. Cuốn sách này dành cho những ai?

Khi cầm trên tay cuốn sách này, tôi cứ nghĩ rằng Tôi là Beto chỉ phù hợp với lứa tuổi thiếu nhi. Thế nhưng khi đọc tác phẩm, với cái nhìn dưới lăng kính của một chú cún, tôi nghĩ nó không quá phức tạp với cả lứa tuổi thanh thiếu niên. Chỉ là đôi lúc bạn muốn lòng mình được nhẹ nhàng, ngây ngô như một đứa trẻ. Bạn sẽ nhận ra được hàng loạt điều mà bạn nghĩ rằng nó đơn giản, nhưng thật ra lại chứa biết bao nhiêu điều mà mãi đến khi đọc được trang cuối cùng. Bạn mới thốt lên rằng “À, thì ra là vậy.”

Review sách "Tôi là Beto" - Nguyễn Nhật Ánh
Review sách “Tôi là Beto” – Nguyễn Nhật Ánh

Giá 45.000 ₫Tôi là Beto

#2. Nội dung sách Tôi là Beto

Mạch truyện trong tác phẩm là dòng ký ức của Beto. Beto là chú thú cưng của chị Ni – một người rất đam mê bóng đá. Đó cũng chính là lý do tại sao cái tên của chú cún Tô ra đời, là cái tên của một cầu thủ đội Brazil. Qua lời kể của Beto, chú kể về ngôi nhà mình đang sống, kể về người bạn triết lý Bino. Chú kể về những sở thích nghịch ngợm có chút quái gở của mình.

“Gặm một chiếc giày đi, vừa nhá vừa nhay, vừa lắc mạnh đầu cho nó nảy qua nảy lại. Thật mê ly. So với cảm giác tuyệt vời này, nhấm nháp một miếng bít-tết chỉ là thú vui rẻ tiền của bọn mèo bình dân”. – trích Tôi là Beto.

Xem thêm: Review sách “Nhà lãnh đạo không chức danh”

Quả là không ngoa khi bà cố của chị Ni nói rằng một con cún không nghịch ngợm là một con cún bỏ đi. Chúng ta đang sống với thời gian của tạo hóa, nhưng cách chúng ta sử dụng thời gian ấy để thể hiện sự tự do của bản thân mình. Khó có một ai có thể trưởng thành mà không trải qua những sự vấp ngã.

Tưởng như chỉ là một sở thích bình thường của chú cún. Nhưng thông qua hành động này, tác giả muốn nói lên nỗi lòng của mình khi chứng kiến cuộc sống tấp nập nơi thành thị. Nơi mà mọi người đổ xô theo những phồn hoa và quên đi cái gọi là sự tự nhiên của một đứa trẻ. Chúng ta đã và đang vô tình lấy đi những khoảng trời nô đùa vui vẻ của lũ nhóc nghịch ngợm. Hàng loạt đứa trẻ đang phải sống theo khuôn khổ, theo quy tắc.

Tôi là Beto

Đôi lúc nhìn những đứa trẻ phải ngáp ngủ trong những giờ học chán ngắt khiến chúng ta như muốn vứt bỏ mọi muộn phiền để quay trở lại cái thời tuổi thơ. Cái thời mà ăn được ngủ được là tiên ấy. Nguyễn Nhật Ánh như đang kể một câu chuyện thay cho nỗi lòng của chúng ta, điều đó làm cho độc giả say mê bởi cái cách ông thổi hồn vào trong cốt truyện vừa gần gũi lại vừa thâm thúy.

Câu chuyện bắt đầu từ những ngày hè rực rỡ, khi mà Beto có dịp đến thăm nhà của bà cố chị Ni. Trong nhà của bà có ba con mèo và bốn con chó, bà đặt cho chúng những cái tên như thể tên con người vậy. Đó cũng là cái cách mà bà bày tỏ tình yêu thương đối với những người bạn bốn chân đầy triều mến của mình. Ở đời, đôi khi cái tên, giọng nói quan trọng hơn cả những lời nói ngọt ngào gấp trăm lần. Con người có thể dùng lời nói của mình để thể hiện tình cảm, nhưng loài chó thì không thể. Chúng chỉ thể hiện tình cảm của mình bằng cách vẫy đuôi mà thôi.

Trong tác phẩm này, có thêm một nhân vật nữa là thằng chúa quậy Laica. Hắn vốn là nhân vật quậy nhất trong bầy thú cưng của bà cố. Nhưng cũng là đứa trung thành và quấn quít bên bà nhiều nhất. Ngày mà Laica theo chị Ni về nhà chơi, hắn vùng vẫy rất ghê, mãi cho đến khi bà cố phải ẵm hắn trên tay dỗ dành, hắn mới chịu im. Rồi Laica cũng nhanh chóng trở thành bạn của Beto. Những trò phá phách bị nhân lên gấp hai lần vì độ quậy phá của hai đứa. Chơi chán chê, đột nhiên hắn nhớ đến vòng tay của bà, vậy là hắn lại quýnh lên rồi buồn rũ rượi. Beto nhận xét rằng mỗi người sẽ héo theo cách của riêng bản thân mình. Có người thì héo như một bông hoa huệ, tùy mỗi người sẽ có những cách héo khác nhau. Đọc tới đây, các bạn có nhớ gì về đôi chút tuổi thơ của mình không? Bạn có từng khóc thét lên khi mẹ vắng nhà? Bạn nhịn ăn, xụ mặt khi giận dỗi ba mẹ? Tất cả những điều nhỏ nhặt ấy bỗng tràn về trong lòng độc giả, như là chúng ta đang xem một thước phim quay chậm vậy.

Review sá̀ch Tôi là Beto - Như một nhà quân sư, Bino có những ý tưởng vô cùng sâu sắc. Thế nhưng cậu cũng có những nỗi lo sợ riêng của bản thân mình. Cậu sợ những bậc cầu thang, phải qua hàng trăm lần đấu tranh tư tưởng, cậu mới có thể chạy nhảy một cách tự nhiên. Như bạn thấy đấy, vẫn có những điều thú vị không dành cho những trái tim nhút nhát.

Xen lẫn vào những tâm trạng đáng yêu đó là các triết lý mà không phải ai trong chúng ta cũng có thể nhận ra được. Bên cạnh đó, người bạn Bino xuất hiện làm cho thế giới của những chú cún trở nên thú vị hơn hẳn. Theo mô tả của Beto thì Bino là một chú cún trắng, giống như một chú cún được làm bằng bông, lông của chú xù ra bốn phía. Ngoại hình của Bino đối lập với Bito khiến cho cả hai đều cảm thấy tò mò vì sự khác nhau, sau đó chúng trở nên thân thiết hơn. Bạn có bao giờ tự hỏi bản thân mình, điều gì trên cuộc đời này khiến cho bạn cảm thấy thú vị nhất chưa? Nhay một chiếc giày? Lăn tròn trên sàn nhà sao cho cả người lấm lem? Ăn một khoanh xúc xích thật to? Câu hỏi này, tôi sẽ để cho bạn tự trả lời. Nhưng đối với Bito, những điều cậu cảm thấy thú vị về cuộc sống là trên 20 điều, còn đối với Bino là trên 300 điều. Còn bạn, hãy thử nhớ lại xem, điều gì làm bạn cảm thấy thú vị?

Như một nhà quân sư, Bino có những ý tưởng vô cùng sâu sắc. Thế nhưng cậu cũng có những nỗi lo sợ riêng của bản thân mình. Cậu sợ những bậc cầu thang, phải qua hàng trăm lần đấu tranh tư tưởng, cậu mới có thể chạy nhảy một cách tự nhiên. Như bạn thấy đấy, vẫn có những điều thú vị không dành cho những trái tim nhút nhát.

Bạn sẽ thấy thú vị khi có ty tỷ những điều nhỏ nhặt, nhưng đấy lại là những thông điệp mà tác giả muốn truyền đạt đến độc giả.

Bino luôn có một đứa thú vị, nó thông thái một cách thú vị. Và sự ngốc nghếch của nó cũng là một kiểu ngốc nghếch thú vị.
“Bino luôn có một đứa thú vị, nó thông thái một cách thú vị. Và sự ngốc nghếch của nó cũng là một kiểu ngốc nghếch thú vị.” – trích Tôi là Beto.

Với tính cách điềm đạm của mình, Bino dạy cho Beto rằng mõm không chỉ dùng để nhai và nuốt thức ăn, mà nó còn được dùng để gặm hết chiếc giày này cho đến chiếc giày khác. Bên cạnh đó, mõm còn có một chức năng quan trọng hơn, đó chính là trò chuyện, tâm sự, thậm chí là kêu gào hoặc khóc lóc. Nói chung là nó được dùng để phát ra những thông điệp mà trong lòng mình muốn nói. Qua câu chuyện của Bino, tôi chợt nghĩ đến có lẽ con người của chúng ta cũng giống như vậy. Nếu ta phát ra những lời đẹp đẽ, miệng lưỡi của ta sẽ thơm hơn so với việc chỉ dùng nó để đưa thức ăn từ miệng vào dạ dày.

Xem thêm: Review sách “Đọc vị bất kỳ ai”

Trong tác phẩm Tôi là Beto, tác giả không phải là đang dạy đời ta, ông cũng không rảnh rỗi để liệt kê những thứ cao cả mà chúng ta phải nhận thức được. Chẳng qua là ông chỉ kể những câu chuyện về các chú cún hồn nhiên với những suy nghĩ trong sáng, chân thành. Thật vậy, trong thế giới của trẻ con và những chú cún có những điều giống nhau đến lạ lùng. Đứa bạn xấu nhất cũng chính là đứa bạn quyến rũ nhất. Với trẻ con, không có gì nhàm chán hơn với một đứa bạn suốt ngày rủ rê mình học bài. Để làm những điều đúng đắn đó, không cần phải có bạn bè. Bởi vì đã luôn có người lớn nhắc nhở, và chúng sẽ biết mình nên làm gì và ko nên làm gì.

Vậy nên, khi đọc cuốn sách này, bạn hãy nhớ lại xem thời thanh xuân của bạn, điểm số có bao giờ làm bạn vui hay không? Hay là những lần bị phạt cùng lũ bạn, những kỉ niệm vào thời trẻ trâu mới khiến bạn phải bật cười. Một đứa bạn hấp dẫn là một đứa bạn lúc nào cũng xúi ta làm những việc ko nên làm. Vứt hết tập vở để đi đá bóng, trốn ngủ trưa để đi tắm sông, những điều đó mới thật tuyệt vời làm sao. Với một đứa trẻ đích thực, ngồi tán gẫu cùng bạn bè bao giờ cũng vui hơn là ngồi trong lớp học. Trốn học để đi uống trà sữa cùng lũ bạn bao giờ cũng thú vị hơn là ngồi luyện thi trên dãy ghế nhà trường. Điều này cũng là hiển nhiên thôi, vì sự tự do bao giờ cũng hấp dẫn hơn là khuôn khổ, ngoại lệ bao giờ cũng được ưu tiên hơn là đúng luật. Nếu mọi thứ đều được diễn ra theo một vòng quy luật đã được định sẵn, thì còn gì là mới lạ, còn gì là khám phá nữa. Mà những đứa trẻ thì cần sự khám phá hơn là những điều được dạy.

Tôi là Beto - Phải chăng loài cún cũng giống như loài người? Beto không biết rõ quê hương mình ở đâu, nhưng cậu lại có cảm giác vừa xa lạ vừa gần gũi. Nơi mà có nhiều nắng và gió, cây xanh và cỏ hoa, tiếng chim hòa củng tiếng dế kêu, tất cả đều hòa trộn thành nơi gọi là đất mẹ.

Phải chăng loài cún cũng giống như loài người? Beto không biết rõ quê hương mình ở đâu, nhưng cậu lại có cảm giác vừa xa lạ vừa gần gũi. Nơi mà có nhiều nắng và gió, cây xanh và cỏ hoa, tiếng chim hòa củng tiếng dế kêu, tất cả đều hòa trộn thành nơi gọi là đất mẹ.

                    Có ai không có một miền quê để nhớ?

                    Ngay cả tôi, tôi cũng có một miền quê trong tiềm thức đó thôi.

#3. Review của độc giả

Bạn Giang Thoại Xuân Diệp nhận xét ” Mình biết đến quyển sách này nhờ sự giới thiệu của một người bạn cũ, thật cảm ơn bạn ấy vì đã giúp mình có được một quyển sách hay như vậy.

Với những ai đã từng đọc “Con chó nhỏ mang giỏ hoa hồng” thì cũng nên dành sự mong chờ cho cuốn truyện này, bởi nó là một thế giới đầy màu sắc dưới cái nhìn của một chú chó hết sức đáng yêu – Bêtô. Tò mò khám phá thế giới, đồng thời tận hưởng những điều nhỏ bé thân thuộc nhất, bày tỏ sự thích thú và phấn khởi ngay cả với những thứ giản dị, biết yêu, biết giận, biết buồn bã, chú chó Bêtô có cả một cuộc sống muôn màu muôn vẻ, cùng một thế giới nội tâm sống động, tạo cho người đọc cảm giác chân thực khó tả.

Ngay lúc người bạn đó giới thiệu “Tôi là Bê tô” cho mình, mình còn nghĩ thầm “Tên gì mà kỳ. . .”, nhưng sau khi đọc hết cuốn sách thì hoá ra cái tên này lại là kết tinh của một bài học đắt giá vô cùng, bài học mà chúng ta không có được từ trường lớp, bài học mà có lẽ đa số chúng ta sẽ quên mất khi mải mê chạy đua với cuộc sống. Đó là bài học về việc đối diện với chính mình, biết được bản thân là ai và tự hào về điều đó, để cho cái tên của mỗi người không chỉ đơn thuần là những con chữ. Bêtô đã làm được, cậu thành thật với chính mình, nhận ra giá trị của bản thân và tự hào sống hết mình.

Bác Nguyễn Nhật Ánh cũng thật tài ba và tinh tế lắm mới có thể viết nên một câu chuyện, xây dựng nên những nhân vật và vẽ lên một thế giới mới mẻ từ những điều vô cùng thân thuộc. Lời văn của bác rất bình dị, từng câu từng chữ ai đọc cũng thấy thương, không màu mè, xa hoa nhưng lại khiến người ta nhớ mãi chẳng quên. Văn học Việt Nam bây giờ đủ thể loại, hình thức, nhưng mình chỉ đọc và ngưỡng mộ duy nhất bác Nguyễn Nhật Ánh, một phong cách gần gũi và chân chất.

Nếu bạn nào còn đang đắn đo thì mình nghĩ các bạn nên mua quyển sách này đi, không phí tiền đâu.”

Đây là một cuốn sách fresh thực sự

Một độc giả đánh giá tác phẩm được 4/5 sao ” Đây là một cuốn sách fresh thực sự mình ạ!

Dễ thương – Sâu sắc – Và tươi . Đó là những gì tớ cảm nhận trong suốt quá trình đọc ” Tôi là Bêtô ” .

Đây là cuốn truyện loài vật kể chuyện thứ hai mà mình đọc được của bác Ánh. Không lẫn vào đâu được, đó là chất dí dỏm, hồn nhiên mà những con vật kể chuyện được lão tác giả hoá vào . Khác với ‘ Con chó nhỏ mang giỏ hoa hồng ‘, lần này đọc ” Tôi là Bêtô ” tớ cười nhiều hơn. Cười vì bác viết vui lắm và cười vì mãn nguyện với những câu chuyện mà Bêtô kể cho tớ nghe.

Sau một loạt những câu chuyện tình cảm với cái cốt và cái kết lặp lại đến nhàm chán thì đây là cuốn khiến mình hài lòng nhất và cảm thấy mình luôn tin tưởng bác. Bên cạnh lối viết hài hước, lần này “bác” còn đan xen thêm những phần triết lí của nhà hiền triết Bino và cả bạn của nhà hiền triết Bêtô nữa chứ nhỉ. Đó là những Gia Các Nô của thời đại :v. Có người bảo rằng những chú cún trong ” Tôi là Bêtô ” là những người trẻ. Tớ cũng thấy đúng thật mình ạ. Những người trẻ tử tế trong xã hội này, dẫu mỗi đứa mang một màu sắc khác nhau. Bino đại diện cho những kẻ thâm trầm, nói ít làm nhiều, và thích khám phá điều mới, và can đảm. Laika là những thanh niên phá cách :’}, rất cá tính. Còn Bêtô là người biết quan sát và toàn diện, mặc dù không phải tuýp người nổi bật. ( Đó là tự tớ thấy vậy ). Nhưng dẫu sao đi nữa, ba chú chó đều đại diện cho những người trẻ – những người luôn ngẩng đầu bước đi chẳng sợ trời đất, chẳng ngại sai lầm, những người trẻ luôn nghĩ suy về những điều mình đã đang và sẽ làm hằng ngày, để cân nhắc và trưởng thành hơn mặc dù cũng có những khoảng rồ dại của riêng họ.

Và “Tôi là Bêtô” sẽ là một cuốn sách giúp tớ, cả mình nữa… Yêu hơn những người bạn nhỏ xung quanh chúng ta.

Tớ thích Tôi là Bêtô.”

review của độc giả

Bạn Thên Phú cho rằng ” Trong số những quyển sách của bác Ánh mà mình từng đọc thì mình ấn tượng nhất quyển này, phải nói là cực thích luôn ấy. Những mẫu chuyện nhỏ, đơn thuần của hai chú chó, đọc vào cảm thấy vô cùng bình yên, vô cùng dễ thương và dịu dàng nhưng lại cực kì sâu về mặt triết lý. Triết lý về tình yêu, tình bạn, ước mơ, lòng dũng cảm,… từng chút từng chút đều để lại ấn tượng rất sâu sắc đối với mình. Hồi lúc viết bài gửi dự thi một cuộc thi văn trong trường, mình đã chọn viết về quyển này nên đọc đi đọc lại những mấy lần, vậy mà tới giờ đọc lại vẫn thấy thích mới ghê chứ.
Về hình thức thì vì quyển mình đọc khá cũ rồi, không biết mấy quyển tái bản sau này thế nào, cuốn của mình bên trong trình bày rất dễ thương, còn có những hình vẽ nho nhỏ đáng yêu nữa.
Bạn nào yêu thích bác Nguyễn Nhật Ánh thì nhất định không thể bỏ qua quyển này nha! “

Bạn Minh Phương nhận xét ” Mình đã mua quyển này đến 3 lần, gần nhất là dành tặng em trai mình. Lúc sách mới phát hành, mình mua vì sự trùng hợp ngẫu nhiên với tên chú chó gia đình mình đang nuôi, Bê Tô. Và sau đó chính nội dung đáng yêu của quyển sách đã khiến mình phải mua lại vài lần để tặng.
Tác giả không dùng góc độ người thứ 3 để kể chuyện, cũng không nhập vai vào một “con người” nào đó, mà nhập hẳn vào vai chú chó Bê Tô để kể về chính thế giới sinh động, ồn ào, giản đơn và đầy thú vị của chú, trong chính ngôi nhà nhỏ nơi chú đang ở. Người ta hay nói nuôi chó y như nuôi con nít, và quả thật dưới góc nhìn của mình, chú chó Bê Tô khiến người đọc mỉm cười liên tục với những suy nghĩ ngô nghê độc đáo y như con nít của mình. Và cũng chẳng thiếu những khoảng lặng buồn, nhưng cũng không lâu vì Bê Tô là chó mà, làm gì buồn lâu, thù dai như người.
Giữa những bon chen, mệt mỏi hằng ngày, quyển sách này sẽ là thứ bạn cần như một buổi tối cùng tách sữa nóng, hay một ngày chủ nhật đầy nắng ấm với cốc nước chanh trong vắt.

reivew sách tôi là Beto

Một độc giả nhận xét “

Có thể coi Tôi là Bê tô như một cuốn tự truyện nho nhỏ của Bê tô kể về cuộc sống thường nhật quanh mình. Bên cạnh Bê tô là gia đình chị Ni và bà cố hết mực yêu thương chú, là những người bạn tốt: Bi nô triết lý, Laica nghịch ngợm… và là cả những kẻ xấu như lão Hiếng – con người thô lỗ, cục cằn, bẩn tính – một kẻ “đã chết từ lâu”.

Cuộc sống của Bê tô chỉ quẩn quanh trong căn nhà nhỏ, trên con đường dẫn tới nhà bà cố, nơi có những rặng cây xanh tươi mơn mởn, những nhưng lại không hề tẻ nhạt, vô vị một chút nào. Cùng với những người bạn quanh mình, chú đã vẽ lên khung trời nho nhỏ ấy những mảng màu sống động, thả vào đấy những suy ngẫm đầu đời vừa ngây ngô mà lại vừa thâm trầm, triết lý. Trẻ con đọc Tôi là Bê tô để được cười vui thỏa thích vì những mẩu chuyện hết đỗi đáng yêu, còn người lớn lại đến với nó như là để mở ra cánh cửa trở về tuổi thơ, để kiếm tìm những kỉ niệm thời niên thiếu, hay những bài học về cuộc đời, về ước mơ, tình bạn…

Ở Tôi là Bê tô, bác Ánh vẫn ghi dấu những điều quen thuộc trong phong cách viết đặc trưng của mình. Các câu chuyện của bác thường ngắn, dung dị, hồn hậu, đôi lúc có phần hơi ngô nghê; nhưng chính cái sự chân chất hồn nhiên đó lại là điểm sáng níu chân người đọc. Đây cũng là điều giúp cho bác Ánh (sau cả chục năm trời), vẫn là một trong số những cây bút viết cho thiếu nhi được yêu thích nhất cho tới tận ngày nay.

Nói chung, Tôi là Bê tô không phải là một cuốn sách xuất sắc khiến mình phải há hốc trầm trồ; nhưng nó lại là một cuốn sách nhỏ đáng yêu, một thứ quà vặt xinh xắn, vừa miệng đủ để “nhâm nhi” mỗi khi chúng ta muốn tìm về với cánh diều tuổi thơ thời tấm bé. 7.5/10, tương đối thích.

À, ngoài cuốn này ra thì mình cũng highly recommend Chú chó nhỏ mang giỏ hoa hồng nữa nghen, cũng viết về mấy em cún mà dễ cưng không biết để đâu cho hết á. “

Bạn Phương cảm thấy tác phẩm rất dễ thương ” Tôi đọc “Tôi là Bêtô” và tôi hay cười vì sự ngô nghê và dễ thương của Bêtô, cười vì cái triết lí của Binô, cười thích thú vì những suy nghĩ rất người của hai chú chó, có khi lại cười vì những bài thơ nhớ quê hương của bố Ni. Để rồi cuối cùng tôi nhận ra, câu chuyện không chỉ là những tiếng cười trong trẻo ấy. Cuốn sách này của Nguyễn Nhật Ánh không đơn thuần chỉ kể về một chú chó, không chỉ dành cho trẻ con, dù rằng đây tiếp tục là 1 cuốn sách tôi gợi ý các bậc phụ huynh nên tìm mua cho con mình.Tôi thường thích truyện của Nguyễn Nhật Ánh vì chúng khá cô đọng, súc tích, dí dỏm và đặc biệt hơn, những hình minh họa trong sách của chú Ánh rất đáng yêu. Tôi là Bêtô không phải ngoại lệ. Chính những hình ảnh minh họa ấy góp phần giúp câu chuyện gần gũi và dễ cảm nhận hơn (điểm cộng cho độc giả nhỏ tuổi).Với tôi, tác giả Nguyễn Nhật Ánh là một cây bút có nội lực mạnh mẽ, có phong độ ổn định và có sự gần gũi, thấu hiểu sâu sắc! Tôi đã đọc hơn 20 tác phẩm của chú, có tác phẩm đã được chuyển thể sang phim điện ảnh, có tác phẩm chuyển thể sang kịch sân khấu… Nhưng tựu chung, ai đã đọc sách của chú Ánh, sẽ luôn yêu chú, và luôn thấy mình qua từng câu chuyện chú kể. “

review

Qua cái nhìn của một chú cún, tác phẩm bỗng nhiên trở nên đáng yêu hơn bao giờ hết. Vậy thì để sở hữu 1 cuốn sách Tôi là Beto, các bạn hãy click ngay tại đây nhé.

Giá 45.000 ₫Tôi là Beto