Shopee 8.8

Khoảng thời gian giông bão nhất của đời người có lẽ là khi ta còn trẻ. Hầu hết tuổi trẻ của chúng ta ai cũng đều trải qua những khoảng thời gian hạnh phúc, tổn thương và cô đơn. Tùy vào mỗi cá nhân, có người thì có một tuổi trẻ lộng lẫy, có người thì trải qua sự đơn độc đầy khó khăn.

Với tác phẩm Đừng tháo xuống nụ cười của Khải Đơn sẽ cung cấp cho bạn những kiến thức cần biết khi bạn chuẩn bị bước vào tuổi thanh xuân. Bạn sẽ có những trải nghiệm mới, cuốn sách sẽ cho bạn biết những niềm vui và nỗi buồn bạn sẽ phải trải qua. Đặc biệt, cuốn sách này sẽ giúp bạn mỉm cười trước cuộc sống.

Tuổi trẻ lộng lẫy - Đừng tháo nụ cười xuống
Giá 54.400 ₫Đừng tháo xuống nụ cười

Đây là những câu chuyện dành cho người trẻ tuổi, hoặc những người đã từng trẻ tuổi. Không ai sống trên cuộc đời này mà không phải trải qua những nỗi buồn, đặc biệt là với giới trẻ. Khi con người không còn nhìn cuộc đời bằng tâm hồn ngây thơ của tuổi trẻ thì khi ấy, họ đã đủ bình tĩnh trước mọi thứ khi ở tuổi xế chiều. Nhưng sau tất cả, tuổi trẻ vẫn là tuổi đẹp nhất đời người, cái tuổi dám sống và yêu hết mình. Mỗi câu chuyện trong Đừng tháo xuống nụ cười là một ẩn dụ về cuộc đời gửi đến các bạn trẻ. Có 50 bài viết được sắp xếp theo bốn chủ đề. Mỗi chủ đề đều khiến người đọc tìm thấy câu chuyện của riêng mình.

#1. Tuổi trẻ lộng lẫy

Tuổi trẻ – cái tuổi mà bạn phải cõng biết bao nhiêu hoài bão và ước mơ của cha mẹ trên vai. Nhưng bạn không cần phải cõng ước mơ của ai cả, bạn chỉ cần vác cái tuổi trẻ này thôi là đã quá mệt mỏi rồi.

“Dù sao thì cây cũng nở hoa, mặt trời vẫn mọc và nếu sống thì phải sống hạnh phúc.” – trích Đừng tháo nụ cười xuống
“Dù sao thì cây cũng nở hoa, mặt trời vẫn mọc và nếu sống thì phải sống hạnh phúc.” – trích Đừng tháo xuống nụ cười

“Hãy tưởng tượng mà xem, khi bạn mười tám đến hai mươi tuổi, người ta sẵn sàng thuê bạn để ngồi, để làm bảo vệ, làm tiếp viên, làm nhân viên đón khách… vì bạn trẻ, đẹp, có nụ cười tươi, có sức khỏe, có vóc dáng. Đến khi bạn bốn mươi tuổi, nhan sắc tàn, sức khỏe xấu, vóc dáng béo phệ, và bạn vẫn chẳng biết làm gì hơn là bán thời gian của mình để… ngồi, liệu có còn ai thuê bạn không? Vào một lúc nào đó… ta phải chi xài tuổi trẻ của mình một cách hợp lý, dù đang bị trăm thứ cơm áo gạo tiền ghì lấy. Mình phải biết một thứ gì đó thật tốt, phải có một “chuyên môn” gì đó, dù là nhỏ và đơn giản, phải có tri thức cho chính mình, dù ít hay nhiều.” – trích Đừng tháo xuống nụ cười.

Tuổi trẻ – cái tuổi cô đơn, cái tuổi mà trong con người chúng ta luôn tồn tại sự bất hòa, không hàn gắn được với những người xung quanh. Cái tuổi có quá nhiều sự nổi loạn, tức giận và coi thường người khác. Sau khi đi qua những khó khăn, những bấp bênh của cuộc đời, thì tâm hồn lại trở nên hóa đá thêm một chút nữa.

 “Ta cô độc và lặng lẽ vùng vẫy trong chính tuổi trẻ của bản thân.” – trích Đừng tháo nụ cười xuống.
“Ta cô độc và lặng lẽ vùng vẫy trong chính tuổi trẻ của bản thân.” – trích Đừng tháo xuống nụ cười.

Khi nào có đủ sự bình tĩnh, thì đó là lúc ta đã đi qua hết những cô đơn. Đó là lúc ước mơ ngừng lại, khi ấy ta nhận ra rằng có những đứa trẻ trưởng thành trước khi làm người lớn. Chúng mang vác trên vai cả một niềm hy vọng của vùng quê nghèo. Tuổi trẻ là nơi mà mọi thứ điên khùng nhất, mù quáng nhất diễn ra. Đó là quãng thời gian mà ta đã sống như những bông hoa dại, rực rỡ nhưng cô đơn, luôn muốn vùng vẫy và tự mình thoát ra. Đến cuối cùng khi những quãng thời gian thanh xuân ấy qua đi, ta lại không tin thứ gì khác ngoài nụ cười. Đừng để ai thuyết phục bạn tin vào nỗi bất hạnh hơn là tin vào nụ cười.

Xem thêm: Review sách Bắt trẻ đồng xanh

Đừng tháo nụ cười xuống

#2. Người đi lạc

Đó là những ngày tháng ta ngủ gật trên giảng đường, những ngày tháng chỉ nghĩ đến học và tiền. Cũng là những ngày tháng gân cổ lên chửi và cười nhạo một ai đó. Chúng ta đang sống giữa những tín đồ của niềm tuyệt vọng. Cái nhìn đầy sâu xa của người lớn đã nhuốm màu vào trái tim non nớt của những đứa trẻ mới lớn.

“Phải chăng tuổi trẻ là lúc để người ta ngừng lại, gân cổ lên chửi và cười nhạo một ai đó? Phải chăng đó là những năm tháng cần thiết để ta học cách ném sách khỏi cửa sổ, ôm đề photocopy ngồi học mà nhếch mép cười ông thầy ra trúng đề năm ngoái? Phải chăng đó là năm tháng của những căn nhà trọ năm, sáu mét vuông rách bươm trong mưa, đường ra vào hôi thối như cống và sẵn sàng đón nhận một trận thư hùng nào đó của sinh viên trường An ninh và Thể thao?” – trích Đừng tháo xuống nụ cười.

Phải chăng tuổi trẻ là lúc để người ta ngừng lại, gân cổ lên chửi và cười nhạo một ai đó?  Đừng tháo nụ cười xuống

Cuộc sống này là một sự rủi ro đầy vô hạn, có thể ập đến bất cứ lúc nào. Nhưng nếu bạn không có niềm vui và sự mạnh mẽ, bạn sẽ chết vì sự tuyệt vọng trước khi bắt tay vào giải quyết nó. Đôi lúc, bạn sẽ thấy ở đâu đó có những người vỡ mộng vì công việc quá cực nhưng lại ít tiền. Cô sinh viên báo chí cảm thấy tổn thương khi tháng đầu đi làm mà sếp chỉ bắt cô ngồi đọc báo. Đúng là vỡ mộng.

Xem thêm: Review sách “Nhà lãnh đạo không chức danh”

“Đại học chưa bao giờ xấu, nó là thời gian cần thiết để ta mười tám tuổi, làm quen dần với cuộc đời, quen với những người thầy có chuyên môn, với đàn anh giỏi nghề nghiệp, và bắt đầu tự rèn luyện mình vì cái tương lai mà mình muốn vẽ ra. Ngôi trường đại học luôn là một môi trường ít phòng thủ hơn cái cuộc sống giành giật cơm áo ngoài kia, nơi người học được người dạy chia sẻ, nâng đỡ. Ảo tưởng rằng đại học là mũ quan, võng lọng sẽ biến người học thành kẻ mù lòa, trịch thượng, một đứa con hoang của tri thức.” – trích Đừng tháo xuống nụ cười.

#3. Không thể yêu mãi mãi

Cuộc tình nào rồi cũng sẽ rời bỏ ta mà đi. Khi tất cả chúng ta lớn lên, chúng ta yêu nhau. Chúng ta hứa hẹn với nhau đủ điều về một tương lai thật tươi sáng và nhiều niềm hy vọng. Khi lớn lên, ta trèo chiếc xuồng mong manh ra biển và hy vọng tìm thấy được ánh mặt trời.

Đừng tháo nụ cười xuống

Nhưng mọi thứ sẽ diễn ra bao lâu? Cuộc vui nào rồi cũng sớm phải tàn. Khi ta còn quá trẻ, ta không đủ trải nghiệm để hiểu được đối phương muốn gì. Sự xích mích xảy ra, và chúng ta lại chia tay. Nhưng không sao, đó sẽ là những trải nghiệm, nó sẽ mang đến kinh nghiệm cho chúng ta. Đôi khi, ta phải học cách đừng sợ hãi tuổi trẻ, bởi vì nó quá lộng lẫy. Cuộc sống ở nơi thành thị là một quá khứ không lặp lại, ta sẽ nhanh chóng quên mất một ngày ta đã từng yêu thương ai đó.

“Năm hai mươi tuổi, tôi đứng ngoài hiên một quán café, đứng như vậy mãi, để nhìn một anh chàng vừa từ trong tiệm bước ra. Tôi chưa bao giờ chạy xuống để nhìn rõ anh và hỏi: “Bạn muốn thêm một ly café không? Tớ mời”. Tôi sẽ quên người ấy, nhanh thôi, dù hôm ấy anh mặc chiếc áo sơ mi trắng đến nhức mắt và tôi đã mất thì giờ nghĩ một lúc lâu vì sao Thượng đế lại có thể ban phát một chiếc áo trắng như vậy cho một anh chàng bình thường như thế. Nhưng tôi hao phí thời giờ cho sự suy luận, không để ý anh đã đi mất – không bao giờ trở lại. Chúng ta sẽ có hàng ngàn khoảnh khắc như vậy trong suốt cuộc đời mình: Những khoảnh khắc bỏ lỡ, dang dở vô cùng tận.” – trích Đừng tháo xuống nụ cười.

Đừng tháo nụ cười xuống

#4. Con đường trước mặt

Ở tuổi 20, ta chẳng có gì ngoài một đôi chân khỏe mạnh và một trái tim không biết sợ điều gì. Đó sẽ là những tháng ngày tốt nhất để bước vào thế giới. Khi ở độ tuổi này, tốt nhất bạn đừng từ chối bất cứ cơ hội nào, bởi vì sau này, bạn sẽ không bao giờ còn có thể gặp được những cơ hội như vậy đâu. Dù bạn có trải qua những biến cố, đau khổ,… thì đó cũng là những kinh nghiệm cho bạn sau này.

Ở tuổi hai mươi, bạn không một xu dính túi. Nhưng trẻ thế này, bạn kiểu gì chả tìm ra cách để đi. Tôi đi làm, kiếm tiền, tiết kiệm và biến ngay lên đường khi tìm được lúc. Tôi có cả ngàn lý do để từ chối chuyến đi. Thời gian eo hẹp quá. Tiền phải để mua xe, mua nhà. Người yêu không muốn mình đi. Cha mẹ ở nhà lo lắng lắm. Nhưng thật ra, tất cả những lý do ấy chỉ dẫn đến một đáp án duy nhất: Thực ra là bạn không muốn đi." – trích Đừng tháo nụ cười xuống.

“Hãy tưởng tượng, năm bảy lăm tuổi, bạn rất giàu có. Bạn chi tiền để đi du lịch. Nhưng bảy lăm tuổi thì không thể lái xe máy chạy vòng vòng khắp nơi, bảy lăm tuổi không thể đeo mười lăm kí hành lý trên lưng đi bộ vòng vòng. Ở tuổi ấy và sự giàu có, bạn chỉ có thể ngồi trong khách sạn năm sao và nặng nề ngắm nhìn thế giới trôi qua trong ngày tháng cuối cùng.

Ở tuổi hai mươi, bạn không một xu dính túi. Nhưng trẻ thế này, bạn kiểu gì chả tìm ra cách để đi. Tôi đi làm, kiếm tiền, tiết kiệm và biến ngay lên đường khi tìm được lúc. Tôi có cả ngàn lý do để từ chối chuyến đi. Thời gian eo hẹp quá. Tiền phải để mua xe, mua nhà. Người yêu không muốn mình đi. Cha mẹ ở nhà lo lắng lắm. Nhưng thật ra, tất cả những lý do ấy chỉ dẫn đến một đáp án duy nhất: Thực ra là bạn không muốn đi.” – trích Đừng tháo xuống nụ cười.

Bạn có bao giờ thấy sợ hãi? Có quá nhiều nỗi sợ trong cuộc sống này. Có cả những nỗi sợ ẩn giấu đâu đó trong thế giới này mà ta không thể thấy được, điều tệ hơn hết là ta không biết phải làm gì.

Người lớn thường lo nghĩ khôn nguôi, nhất là khi bạn cao mét rưỡi, mang giày thể thao màu đỏ, mê áo thun màu vàng cốm và muốn trở thành nhạc sĩ hát rong. - Đừng tháo nụ cười xuống

“Người lớn thường lo nghĩ khôn nguôi, nhất là khi bạn cao mét rưỡi, mang giày thể thao màu đỏ, mê áo thun màu vàng cốm và muốn trở thành nhạc sĩ hát rong. Mẹ tôi nói: “Con hãy mặc đồ màu xám hay màu đen, như thế con sẽ giống người xung quanh, sẽ không có gì nguy hiểm xảy ra!” – Ai mà quan tâm chứ! Tôi sẽ chu du khắp thiên hạ với sự sặc sỡ độc nhất này. Thật là tuyệt!” – trích Đừng tháo xuống nụ cười.

#5. Review của độc giả

Bạn Phạm Thị Hương ước rằng mình được đọc cuốn sách này năm 20 tuổi ” Giống như một cơn mưa xóa đi bóng mây mờ che phủ tầm nhìn của mình bấy lâu. Như thấy lại tuổi trẻ của mình trong từng câu chuyện. Mình vẫn chưa đọc hết cuốn sách này dù cuốn sách không hề dày chút nào, chỉ là vừa đọc vừa hồi tưởng và ngẫm nghĩ. Nếu mình được đọc cuốn sách này lúc mình 20 tuổi có lẽ lúc này nở nụ cười cũng không phải là điều khó khăn đến vậy. Một cuốn sách hay, rất đáng để đọc.”

Bạn Cao Hà Tím thấy cuốn sách rất hay ” Cũng là một cái duyên. Ban đầu tôi định tặng quà sinh nhật cho crush nhưng thật sự là không biết phải mua gì. Tình cờ kéo thấy tên sách có ý nghĩa, bìa sách bắt mắt và tôi đã chọn nó. Bìa sách mang lại cho ta cảm giác rất đơn giản nhưng rất feel khi nói về tuổi trẻ. Bìa sách như vậy, nội dung thì khỏi chê. Tôi đảm bảo với bạn rằng bạn cứ chịu khó nướng và ngẫm từng câu chuyện trong đây đi bạn sẽ tìm ra chính mình ở một cái xó nào đấy. Ở cái tuổi 20 đầy nắng và gió và bạn dám làm chính mình. Dám đem những cái lập dị để khẳng định chính mình. Tôi cực kì tâm đắc với câu này của chị “Ở tuổi hai mươi, người ta chẳng có gì, ngoài một đôi chân rất khỏe mạnh và một trái tim ít sợ điều gì chưa đến. Đó là những ngày tháng tốt nhất để đi và học về thế giới.” Đúng vậy, đọc xong sách tôi đang muốn mình điên hơn khi tuổi 20 đang đến và chuẩn bị qua. Cái khái quát nhất mà tôi học được đó chính là đừng tháo xuống nụ cười cho dù có chuyện gì xảy ra đi nữa. Bạn hãy luôn là chính mình nhé. “

Review của bạn Phạm Thị Hương và Cao Hà Tím
Review của bạn Phạm Thị Hương và Cao Hà Tím

Bạn Lê Thị Thùy cảm thấy tuổi trẻ của mình được tỏa sáng khi đọc tác phẩm “Lần đầu tiên tôi đọc một cuốn sách mà chỉ 3 phần ngắn đầu tiên của nó đã khiến tôi không kìm nổi bật khóc. Cảm giác bản thân bị bóc trần. Những đau đớn, mệt mỏi đằng sau vẻ hào nhoáng luôn trưng ra cho người đời nhìn vào, đã bị nhìn thấu. Những sự thật về cuộc sống tàn nhẫn, phũ phàng luôn muốn chối bỏ, lại được ghi rõ ràng từng câu, từng chữ. “Tôi đã khóc giữa cơn mưa, lạnh buốt hai bàn tay và giày ngập nước. Ở đó. Một mình. Và lần đầu tiên thấy sự cô đơn là một thứ gì hiện hữu” “…Khi tuổi trẻ vụt qua, mọi cảm xúc bằng phẳng và lì lợm hệt băng giá”. Vốn dĩ lúc đầu đọc review, thấy nhiều người không thích cuốn sách này. Cách hành văn trong cuốn sách không khiến tôi quá tâm đắc, chỉ là bất chợt trước mắt hiện ra hình ảnh bản thân mình rong ruổi, vô định trên những con đường xa lạ. Đọc không phải để nhụt chí vì cuộc sống hỗn độn, mà đọc để nhìn lại và tiếp tục đốt cháy nhiệt huyết tuổi trẻ của bản thân.”

Review sách Đừng tháo xuống nụ cười của bạn Lê Thị Thùy
Review sách Đừng tháo xuống nụ cười của bạn Lê Thị Thùy

Bạn Nguyễn Linh bình luận ” Tôi sống và học tập ở làng đại học được 2 năm, và tôi hiểu những gì mà tác giả Khải Đơn gửi gắm trong “đừng tháo xuống nụ cười”. Những gì mà chị miêu tả về cái làng đại học ấy, từ kí túc xá với những bà trưởng nhà hung dữ, nhà trọ bẩn, đến đề thi được mua trong tiệm photo, và hàng tá những góc khuất khác, vân vân và vân vân. Đọc mà như thấy hình ảnh bản thân mình trong đó, tuổi trẻ tôi ở nới đó, cũng héo úa, và mờ nhạt. Nhưng khoan hãy vội hoang mang, “đừng tháo xuống nụ cười” không chỉ giáng một cái tát vào những ai đang phí hoài tuổi trẻ mà còn đặt ta vào cuộc chất vấn chính bản thân mình, để chọn ra con đường của lẽ phải, thôi thúc ta sống và cháy hết mình.”

Bạn Mỹ Anh cho rằng đây là một cuốn sách hay ” Đây là lần đầu tiên mình đọc sách của Khải Đơn. Mình thích cách cảm nhận về cuộc sống , cô thầy bạn bè khá thú vị của tác giả.Mình nghĩ mình đã đọc cuốn này đúng lúc vì mình đang học năm hai đại học và mình cũng học tập sinh sống trên làng đại học nữa. Chính vì vậy nên có rất nhiều quan điểm mình đồng tình với tác giả như một số tệ nạn ở đây. Tác giả miêu tả thực tế thật nhưng mình không thích lắm một số cảm nhận bi quan như vậy của tác giả. Dù sao thì sách vẫn đáng đọc lắm nhé. “

Review sách "Đừng tháo xuống nụ cười xuống" của bạn Nguyễn Linh và Mỹ Anh
Review sách Đừng tháo xuống nụ cười của bạn Nguyễn Linh và Mỹ Anh

Bạn Đặng Thơm cho rằng cuốn sách rất hay ” Chọn sách vì tên sách hay, bìa sach cũng đặc biệt!
Khi nhận được sách rất thích vì bên tiki giao hàng rất nhanh, đóng gói cẩn thận!
Lần đầu đọc tác phẩm của Khải Đơn, nhưng ấn tượng với cách viết của tác giả, những câu chuyện đơn giản, dễ gặp ở đời thường.

Những mẩu chuyện chất chứ một cái gì đó quen thuộc, tên truyện cũng đơn giản.
“Đừng tháo xuống nụ cười” cũng là những gì mà tác giả muốn truyền đạt đến người đọc! Dù trong cuộc sống có nhiều nỗi lo, buồn thì cũng cố gắng mỉm cười chấp nhận và mạnh mẽ vượt qua chúng “

Bạn Trịnh Hoa bình luận mọi người nên đọc cuốn sách này ” Đừng tháo xuống nụ cười, đây là cuốn sách mà tôi đã đọc rồi mới quyết định mua, cuốn sách tuy được viết từ một tác giả trẻ nhưng ngòi viết lại rất thực tế và đi sâu vào những cái thực tế đúng bản chất của các bạn trẻ bây giờ, đoạn đầu đọc rất hay nhưng về phía sau cuốn sách 2 câu chuyện cuối cùng đọc rất mơ hồ, khác hẳn nội dung với các câu chuyện còn lại.
Đã đọc rồi và đã giới thiệu cho bạn bè người thân về cuốn sách này đọc để biết để cảm nghĩ và nhìn thấy được thực tế đang diễn ra.”

Bạn Đing Thị Hà cảm thấy đây là một cuốn sách dễ thương ” Biết tên Khải Đơn lâu rồi nhưng đọc đến cuốn sách này mới biết là nữ chứ không phải nam và chị ấy còn là một cô gái rất dễ thương với cá tính. Cách viết của chị riêng biệt, ấn tượng với những câu chuyện cuộc sống và trải nghiệm của chị. Mình thích chi tiết chị một mình phiêu du đất trời, sống giữa thiên nhiên, làm mình cũng cuồng chân. Đôi câu chuyện xuyên không với món cà phê màu bầu trời cũng thu hút lắm. Cuốn sách được mình gối đầu giường và đọc nhiều lần, mỗi lần đọc một câu chuyện nhỏ, thấy đời nhẹ nhàng hơn. Bà mẹ chở cô gái và chú mèo nhỏ.”

Review sách "Đừng tháo xuống nụ cười xuống" của bạn Đặng Thơm, Trịnh Hoa và Đinh Thị Hà
Review của bạn Đặng Thơm, Trịnh Hoa và Đinh Thị Hà – Đừng tháo xuống nụ cười

Bạn Tranh Anh cảm thấy cuốn sách mang lại những triết lý cho người trẻ tuổi ” Tôi vẫn thường băn khoăn nhiều về ý nghĩa của tuổi trẻ, về những gì tôi có thể làm được khi mình còn trẻ cho đến khi tôi đọc cuốn sách này. Tôi đã bắt gặp bản thân mình trong đó. Tôi thấy được đồng cảm và thấu hiểu nhờ những câu chuyện mà tác giả kể. Dường như Khải Đơn đã làm ra một cuốn sách nói hộ nỗi lòng của biết bao người trẻ.
Tôi nghĩ những bậc phụ huynh cũng nên đọc cuốn sách này, để có thể “nghĩ thoáng” hơn trước cuộc đời của con cái mình và để hiểu cho những hoài bão mà bậc cha mẹ thường gọi là bồng bột, ngu dại… Nhưng đó lại chính là những đam mê, nhiệt huyết chỉ có thể thực hiện khi chúng ta trẻ.”

Bạn Hạnh Moon nghĩ rằng đây sẽ là cuốn sách bestseller cho người trẻ tuổi ” Cuốn sách này tôi được cô giáo chủ nhiệm lớp Đại học tặng, vào những ngày tôi chán trường Đại học đang “phải” học kinh khủng, chán cả sự áp đặt của gia đình, sự kỳ vọng quá to lớn của những người xung quanh.
Tôi thực sự đã bắt gặp mình trong những trang sách đơn giản mà gần gũi của Khải Đơn. Tôi cũng từng lên lớp ngồi chỉ để ngủ gật, cũng từng bỏ nhà đi du lịch bụi, cũng từng chạy đi tỏ tình với người tôi thầm yêu…Tất cả những câu chuyện nhỏ mà Khải Đơn nhắc đến, có lẽ là một phần tuổi trẻ trong mỗi chúng ta.
Tôi rất thích giọng văn của Khải Đơn. Không hề cầu kỳ, hoa mỹ, cũng không mang tính chất giáo huấn sáo rỗng. Chỉ đơn giản là những câu chuyện chính tác giả tự trải nghiệm, tự vượt qua trong đời, từ đó tạo thành một cuốn sách với nhiều triết lý cho người trẻ rất giá trị.
Trong những ngày tuổi trẻ, chúng ta có thể lầm đường, lạc lối, có thể làm sai và trở nên hối hận, nhưng đó chính là một phần cần có. Chỉ cần chúng ta đừng bao giờ tháo xuống nụ cười, rồi tất cả sẽ qua thôi. “

Review sách "Đừng tháo xuống nụ cười xuống" của bạn Trang Anh và Hạnh Moon
Review của bạn Trang Anh và Hạnh Moon

Với một cuốn sách hay và ý nghĩa như thế, thì bạn còn chần chừ gì nữa mà không click mua cho mình 1 cuốn ngay tại đây đi nào.

Giá 54.400 ₫Đừng tháo xuống nụ cười

ĐÁNH GIÁ TỔNG QUAN
Review sách "Đừng tháo xuống nụ cười xuống"
Bài trướcReview phim Chị chị em em
Bài tiếp theoReview chi tiết về Hp Zbook 15 G1
review-sach-dung-thao-nu-cuoi-xuongTôi nghĩ những bậc phụ huynh cũng nên đọc cuốn sách này, để có thể "nghĩ thoáng" hơn trước cuộc đời của con cái mình và để hiểu cho những hoài bão mà bậc cha mẹ thường gọi là bồng bột, ngu dại... Nhưng đó lại chính là những đam mê, nhiệt huyết chỉ có thể thực hiện khi chúng ta trẻ."